" Khụ!.
cái đó Linh nhi dạo này ở nhà nhàn rỗi ta muốn để nó đi theo con đến Thần vương phủ trụ "
Mộc Thành Tiêu cho rằng Giản Ly sợ hắn, do trở thành công chúa nên mới dám cư xử giống phía trước, che miệng giả bộ ho nhẹ nói.
Giản Diễm cười như không cười nhìn Mộc Thành Tiêu, đây là tính toán muốn cho Tần Mặc Uyên nữ nhân?
Nghe nói lúc trước người nên gả cho Tần Mặc Uyên là cái kia bãi rác nữ nhân, nhưng bọn họ đem muội muội của hắn đẩy ra thay thế, hiện tại Tần Mặc Uyên không trang ngốc nữa liền muốn bám tới trên người hắn à.
" Ha!.
nàng ta không có gì làm thì cho nàng ta đi vào chùa cầu phúc đi, đưa đến chỗ ta làm gì "
Tần Mặc Uyên nhìn Mộc Thành Tiêu ánh mắt mang theo sát khí, cùng với giọng nói cười như không cười làm người khác lạnh lẽo đến tận xương.
Mộc Thành Tiêu bị Tần Mặc Uyên nhìn đến rụt cổ lại.
" Vương gia chẳng lẽ ta không đẹp bằng muội muội sao? ta so muội muội cũng không kém a, càng sẽ biết hầu hạ người sẽ không ghen ghét không cho người lấy thêm trắc phi a "
Mộc Linh uốn eo đi lại bên cạnh Tần Mặc Uyên, cực kỳ ôn nhu cười nói.
Nếu Đông Ly thái tử thích nàng Thần vương cũng thích nàng thì vẹn cả đôi đường, hai người nam nhân này ai cũng soái, có thân phận, hai người bọn họ cùng tranh giành nàng nghĩ tới đúng là quá tốt rồi.
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nghiet-quay-ve-gia-ngoc-vuong-gia-tieu-kieu-the/3504154/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.