Sau khirời thuyền, Tô Nhan vẫn bị vây trong trạng thái tinh thần do dự. Cho dù là đốimặt với món lẩu mà cô yêu nhất, trong lòng cô cũng luôn không yên, bình thườngăn miếng lẩu mà ngốc lăng trong chốc lát. Đừng nói là Hứa Triết Quan cùng nóivới cô, liền ngay cả chiếc đũa ở trên nồi lẩu đang gắp thịt mà cô cũngquên.
Hứa Triết Quân hiển nhiên nhìn ra tâm tư Tô Nhan không ở trongnày, nhíu nhíu lông mày. Hắn thật sự muốn biết, nha đầu kia hiện tại suy nghĩcái gì. Đến tột cùng là cái gì vậy, thế nhưng có thể làm cho Tô Nhan ngay cả mỹthực đều bỏ qua một bên.
Kỳ thật, Tô Nhan xem như cũng đang tự hỏi. Cái loại cảm giác chưabao giờ từng có vẫn quanh quẩn ở trong lòng cô, điều khiển cô khiến cô như thếnào cũng không thể quên được. Này đến tột cùng là loại cảm giác gì chứ? Tuy rằngso ra kém thời điểm gà bị cắt tiết nhưng không thể nào khắc chế được, hơn nữacòn là hưng phấn cùng với thỏa mãn nữa nhưng là..
Cái loại cảm giác này rõ ràng lan tràn toàn thân, chặt chẽ chiếmlấy sỡ hữu cảm quan của cô. Thật giống như tại một khắc kia, tất cả có vẻ khôngcòn quan trọng nữa, trừ bỏ người trước mắt này còn có câu nói kia củahắn.
Tô Nhan thực không rõ, đây rút cuộc là vì sao. Đúng vậy, cô nghĩmuốn nát cả đầu cũng chưa suy nghỉ cẩn thận được.
Nếu có người có thể nói cho cô, như vậy thì tốt rồi. Tô Nhan nghĩnhư thế.
“Suy nghĩ cái gì? Ngay cả này nọ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nghiet-nho-thuan-ngoc/2790976/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.