Dưới thờitiết cực nóng của đợt tập quân sự này, đối với một người hàng năm thiếu khuyếtvận động, lười đến trở thành hủ trạch mà nói là thời điểm mấu chốt khó có thểvượt qua cỡ nào a.
Vì thế bạn học Tô Nhan cắn răng kiên trì qua hai ngày, hoa lệ ngãxuống.
“Tỉnh rồi sao?” Tô Nhan mở to mắt, điều đầu tiên nhìn thấy chínhlà vẻ mặt lo lắng của Tần Mộc Phong.
Kéo kéo khóe miệng, Tô Nhan nhẹ nhàng gật gậtđầu.
“Chính là bị cảm nắng, sau đó thân thể có điểm không khỏe, cũngkhông có gì khác đâu.” Tay Tần Mộc Phong để ý đến tóc mái trên trán Tô Nhan, nhẹgiọng nói “Nếu không ngày tập quân sự lần sau sẽ không đi nữasao?”
“Có thể chứ?” Tô Nhan có chút chờ mong.
Tần Mộc Phong hé miệng cười “Đương nhiên, nếu em không nghĩ đếnthôi.”
“Thật sự sao?” Ánh mắt Tô Nhan tỏa sáng, đây quả thực chính làhạnh phúc từ trên trời giáng xuống a.
Vừa thấy bộ dạng của Tô Nhan thì đã biết cô tuyệt đối không muốntham gia đợt tập quân sự này.Vừa khi nhìn thấy sắc mặt trắng bệch của Tô Nhan,Tần Mộc Phong cười cười nói, “Anh buổi tối sẽ giúp em đi xin.”
“Vâng.” Tô Nhan nặng nề mà gật gật đầu, trên mặt nở nụ nụ cườitươi sáng cực kỳ, “Học trưởng Mộc Phong tốt nhất.”
Thời điểm Hứa Triết Quân đẩy cửa vào nhìn đến một màn như thế này: tay của Tần Mộc Phong thân mật đặt ở mép tóc của Tô Nhan, Tô Nhan lại còn cườiđến động lòng người, trên gương mặt lộ ra vẻ đáng yêu của một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nghiet-nho-thuan-ngoc/2790979/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.