Tô Nhancũng nhớ không rõ rút cuộc là như thế nào mà khôi phục trở lại bình thường, tómlại chờ đầu của cô một lần nữa chuyển động bình thường trở lai thì Hứa TriếtQuân đã buông tay ra, ngồi ở đối diện cô mà uống nước dưa hấu.
Nếu không xác định cái bánh ngọt trên cái thìa mình đang cầmtrong tay biến mất không thấy, hơn nữa thìa còn bị liếm như thế.... Được rồi,sao lại sáng chói như thế chứ? Bộ dạng bình tĩnh kia của Hứa Triết Quân nhanhlàm cho Tô Nhan nghĩ đến vùa rồi chính mình đang nằm mơ..
Tô Nhan nhìn cái thìa trong tay, quay lại gõ lên mặt một cái nữa,rối rắm này rút cuộc là có nên bình tĩnh tiếp tục dùng nó hay không đây? Vẫn làtìm người phục vụ đổi một cái khác ha? Đang lúc Tô Nhan rói rắm rút cuộc là cónên kêu người phục vụ hay không thì người phục vụ đã đưa tới cho bọn họ một cáiPizza. Thật là đúng lúc, thật là khéo nha.
“Chị ơi, phiền chị giúp em lấy thêm cái thìa nữa.” Ông trời nếugiúp cô quyết định, Tô Nhan tuyệt đối là thuận theo ý trời,
Người phục vụ hồ nghi nhìn chiếc thìa sạch sẽ còn đang nằm trênđỉnh đầu Tô Nhan, chần chờ trong giây lát rồi lập tức cười nói, “Được, hãy chờmột lát.”
Không quá lâu sau, người phục vụ đưa lại đó một cái thìa. Tô Nhanđang muốn giơ tay ra cầm lấy thìa mới thì Hứa Triết Quân lại cầm lấy trước cô,hướng về phía người phục vụ gật đầu cảm ơn.
Tô Nhan đưa tay đến giữa không trung đành cứng ngắc buông tayxuống, đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nghiet-nho-thuan-ngoc/2790975/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.