"Lát nữa xem phim không?"- Tiểu Mỹ cười cười, có ý dụ dỗ.
"Xem phim kinh dị nhé!"- Cô ngẩng đầu lên, nở nụ cười đầy ẩn ý.
Tiểu Mỹ tái mặt, khuôn mặt không hề che giấu sự hoảng sợ. Cô ngồi đối diện, không kiêng dè mà tiếp tục châm chọc:
"Có một bộ phim kinh dị đang chiếu ở rạp, lúc nãy tớ có thấy tấm poster quảng cáo."
Tiểu Mỹ mặt cắt không còn một giọt máu, miệng khẽ mấp máy nhưng không nói ra thành lời. Cô bất ngờ đứng dậy, đồng thời với tay lấy chiếc túi xách đeo lên vai, khóe môi khẽ cười:
"Tớ hôm nay hơi mệt, tớ về nghỉ ngơi. Hai người vui vẻ!"
Tiểu Mỹ lúc này như bừng tỉnh, mắt mở to nhìn cô, trông khuôn mặt vẫn còn lưu một ít sợ hãi.
Cô bước đi, không mỉm cười, không biểu rõ một cảm xúc nào, đôi mắt không cố định ở một khoảng không nào, đôi môi khẽ mở một cách hờ hững. Đôi mắt nhẹ nhàng di chuyển dưới nền trời tối tăm và sáng rực như ánh sao cô đang ngắm nhìn trên thảm trời đen hun hút. Có chăng là ngay lúc này, vào khoảng thời gian đó, có hai con người ngồi ngắm sao trời, nhưng giờ đây người đã không còn ở ngay đây, đã tan biến mất như cơn gió nhè nhẹ hôm nào. Người đến một cách nhẹ nhàng, lặng lẽ và cũng rời đi như một làn sương mờ khẽ tan biến.
Ông trời phải chăng đã quá hiểu lòng cô? Cô nói cô mệt mỏi nên về nghỉ ngơi nhưng lúc nãy chỉ là viện cớ để về và bây giờ cô đang cảm thấy mệt mỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-mot-ke-gia-tao/115468/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.