Cô đang mải nhìn nhìn ngó ngó xem mình nên làm gì với cái vỏ cứng ngắc của con tôm thì bỗng dưng anh giật lấy con tôm ra khỏi tay cô:
"Để tôi. Cô sẽ không dễ dàng mà xử lý được nó đâu."
Cô im lặng, có chút sững sờ dưới đáy mắt nhưng chỉ vài giây nó nhanh chóng tan biến, thay vào đó là niềm hạnh phúc.
Cô thầm nghĩ: "Nếu mình là người lột con tôm đó thì chắc bây giờ thịt của con tôm ấy không được nguyên vẹn như thế này." Vừa nghĩ cô vừa nhìn trân trân vào thịt tôm đã được anh đặt lên đĩa.
Từ đêm hôm đó, cô càng bỏ đi định kiến sẽ không có cơ duyên với anh. Ngày ngày anh đều chở cô đi làm, nói câu "Chào buổi sáng". Tối tối anh đều chở cô về nhà, nói câu "Chúc ngủ ngon". Những khi cô mệt mỏi, anh không bao giờ bám theo cô mãi, không bao giờ nói này nói nọ, chỉ lẳng lặng chở cô đi và về, hỏi thăm cô vài câu, nếu cô thấy khó chịu anh sẽ không hỏi nữa.
Còn Tiểu Mỹ cũng vậy, hai người chỉ gặp nhau khi làm việc, ngoài ra họ đều dành thời gian cho người họ yêu thương. Liệu có thể coi đó chỉ là hạnh phúc tạm thời mà mình cố gắng nắm giữ?
...
Vào ngày sinh nhật Uyển Băng anh đã bất ngờ nói yêu cô, cô cũng chỉ cười nhẹ và khẽ gật đầu. Đó có thể là ngày hạnh phúc nhất của cô. Nhưng niềm hạnh phúc chưa được bao lâu thì nỗi buồn ập tới ngay trước mắt. Anh nói:
"Anh phải sang nước ngoài học chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-mot-ke-gia-tao/115467/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.