Lương Ninh Như quay đầu nhìn qua Chương Tự Chi, nói vâng với bà Lương: “Con hỏi một chút.”
Chờ đến khi Lương Ninh Như cúp điện thoại, không đợi Lương Ninh Như nói, Chương Tự Chi đã cười trước: “Có phải là muốn hỏi sính lễ bao nhiêu tiền không?”
Lương Ninh Như đặt điện thoại trở lại, giọng nói có chút bất đắc dĩ: “Sau khi chúng ta rời đi, mấy người hàng xóm kia đều xông vào nhà, còn giúp đỡ tra xem thẻ ngân hàng có bao nhiêu tiền, nhưng lại không nói cho mẹ em biết. Sau khi bọn họ tra ra tất cả liền rời đi, trong lòng mẹ mẹ em không yên tâm, gọi tới hỏi xem bên trong rốt cuộc có bao nhiêu tiền.”
Chương Tự Chỉ cười ra tiếng: “Mấy người
đó sao lại có thể thích tham gia vào chuyện
của nhà người khác thế nhỉ?”
Lương Ninh Như dựa lưng vào ghế, hơi
hoạt động bả vai một chút: “Em cảm thấy
bọn họ chắc là muốn tới xem chuyện cười
của em, chỉ mong sao số tiền trong thẻ
ngân hàng tương đối ít, rồi sau đó em lại sẽ
trở thành nhân vật chính trong câu chuyện
của mấy người trong thôn.”
Chương Tự chỉ kéo tay Lương Ninh Như
hôn lên: “Yên tâm đi, anh sẽ không cho bọn
họ có cơ hội đó đâu.”
Lương Ninh Như lại gần: “Vậy là bao nhiêu?
Anh nói cho em biết, cho em một con số
đì.”
Chương Tự Chi cong môi, chỉ nhéo nhéo tay của Lương Ninh Như, cuối cũng vẫn không.
nói lời nào.
Hai người về đến nhà, Lương Ninh Như sửa
soạn một chút đi tới công ty, Chương Tự
Chỉ ở bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/801357/chuong-745.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.