Chương Tự Chi càng ngày càng bận, có lúc anh phải đi giám sát từ sáng sớm cho đến tối mịt. buổi trưa cũng không có thời gian ăn trưa cùng Lương Ninh Như.
Anh đưa chiếc xe cho Lương Ninh Như, có những lúc anh bận không lái được thì để Lương Ninh Như tự lái xe đi làm.
Lương Ninh Như cũng biết anh ta đang chuẩn bị hôn lễ cho hai người họ. Thế là hôm ba Lương và mẹ Lương muốn đến chơi, Lương Ninh Như cũng không nói trước cho Chương Tự Chi biết. Cô tự chạy xe trở về nhà đón bọn họ.
Hiển nhiên lúc chiếc xe lăn bánh đến đó, cô lại bị vây quanh bởi ánh nhìn của những người hàng xóm.
Trên khuôn mặt của những đó hiện rõ vẻ
ghen ăn tức ở. Có người chống nạnh đứng bên
cạnh chiếc xe, giọng điệu chanh chua nói, “trời
ơi, chưa gì đã mua xe rồi. chiếc xe này bao.
nhiêu tiền thế nhỉ. Trả một lần hay trả góp thế
Cái nhà họ Chương đấy đầy tiền, chắc chẳng
đến nổi để cô phải trả góp đâu nhỉ. Với lại, thời
đại này người ta đi mua xe đâu ai lại đi trả góp
bao giờ, đảm bảo toàn là trả hết một lần thôi.
Trả góp thì ai mà chả mua được, cô nói xem có
đúng không?”
Dường như Lương Ninh Như không nghe ra
giọng điệu chọc chửi của người hộ, có đất đầu,
“đúng là trả một lần thật. thời đại nào rồi, có
tiền thì trả góp làm gì.”
Người nọ hậm hực, không cam lòng nói, “thế
bao nhiêu tiến? bây giờ hãng xe này ấy chẳng.
đắt đỏ gì đâu. Năm hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/801358/chuong-746.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.