Bà Lương nghe được mấy lời nói của những người hàng xóm buôn chuyện, cũng không lên tiếng, tự mình dọn dẹp chén trà và hoa quả.
Mấy người hàng xóm lắm chuyện không có khả năng dễ dàng buông tha như vậy được, đi tới dùng bả vai huých vào bà một cái: “Ôi, nói thật đi, rốt cuộc là đưa bao nhiêu? Đừng chỉ tán dóc ngoài mặt nói đưa nhiều như thế, lúc thực tế lấy ra lại tiếc rẻ. Nói với bà, gia đình bà không thể như vậy được, đưa ít cũng không được, phải ồn ào, lúc đó là bọn họ tự mình nói ra, cũng không ai ép buộc bọn họ cả.”
Bà Lương cũng không biết rốt cuộc là đưa bao nhiêu, trên mặt thẻ ngân hàng kia lại không hiện lên số tiền.
Vì thế bà cũng chỉ cười cười: “Đưa rồi, đưa rồi.”
Người ở bên cạnh tiếp tục hỏi: “Đưa bao nhiêu
thế? Mấy trăm vạn cũng phải có một con số cụ
thể chứ.”
Ông Lương đang ngồi ở trong phòng, tay cầm
tấm thẻ ngân hàng.
Nhẹ nhàng như vậy, lại có thể có được mấy.
Những người ở bên ngoài quấn lấy bà Lương
hỏi không được, liền trực tiếp đẩy cửa đi vào.
Đúng lúc nhìn thấy thẻ ngân hàng trong tay.
ông Lương, vì thế có người lớn tiếng kêu lên:
“Ôi chao, anh Lương, đây chính là sính lễ nhà
họ Chương kia đưa tới sao? Đưa thẻ ngân hàng
sao, bên trong tấm thẻ này có bao nhiêu không
nói sao?”
Mấy người phía sau đi vào phòng cũng nhìn
thấy, liền bắt đầu mồm năm miệng mười bàn
luận: “Hai người cũng phải tra một chút xem
bên trong rốt cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/801356/chuong-744.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.