Phương Tố sắp bị Cố Tư làm cho bật cười luôn rồi.
Bà ta thở dài một hơi, “May là tôi hiểu cô, tôi mà không hiểu cô chắc bị cô chọc cho tức chết mất.”
Cố Tư cúp điện thoại nhưng cô vẫn ngồi trong vườn.
Một lúc sau, bà hai ăn mặc chỉnh tề đi ra khỏi sân nhà mình về phía bãi đậu xe.
Lúc đi ngang qua vườn hoa, bà hai rõ ràng đã thấy Cố Tư nhưng ánh mắt bà ta không thèm liếc nhìn mà đi ngang qua luôn.
Cố Tư dựa vào ghế, cô cũng thấy bà hai.
Tính tình của Cố Tư vẫn luôn như vậy, người khác không lịch sự với cô thì cô càng sẽ không cho người ta sắc mặt tốt.
Cả hai người đều biết sự tồn tại của nhau, nhưng cả hai đều không nói gì cả.
Bà hai đi đến bãi đậu xe rồi mở cửa xe. Bà ta có chút nhịn không được mà quay đầu nhìn về phía Cố Tư một chút.
Cố Tư dựa vào ghế hơi ngẩng đầu lên, hiển nhiên cô đang phơi nắng, trông rất thoải mái.
Vẻ mặt của bà hai có chút phức tạp, bà ta nhìn chằm chằm Cố Tư hồi lâu mới lên xe lái đi.
Nếu lúc đó Trì Cảnh kết hôn với Cố Tư thì có khả năng con nít đã chạy đầy sân rồi.
Mấy chuyện này không thể nghĩ lại, càng nghĩ càng thấy trong lòng lộn xộn hơn.
Một lúc lâu sau bà hai mới thở dài ra một hơi.
Cố Tư một lát sau cũng chậm rãi đứng dậy.
Cô đi về phía tòa nhà chính, đi đến chỗ cách cổng không xa thì vừa lúc xe của Phương Tố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/801167/chuong-555.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.