Trì Uyên đưa Tùy Mị về nhà tổ nhà họ Tùy. Ông cả và bà cả nhà họ Tùy đã trở về. Họ đang đợi ai đó ở ngoài cửa.
Trông có vẻ như đang đợi Tùy Mị.
Tùy Mị xuống xe, nói lời cảm ơn với Trì Uyên, Trì Uyên gật đầu. “vào nghỉ ngơi đi, chắc cũng mệt lắm rồi.”
Hai người không nói thêm gì nhiều, khi Tùy Mị vào nhà,Trì Uyên khởi động xe rồi chạy đi.
Lúc Trì Uyên đến công ty, Trì Chúc đã ở đó.
Trì Uyên đi thẳng vào phòng làm việc của Trì Chúc. Anh không nhắc gì về chuyện của nhà họ Tùy, mà chỉ hỏi Chì Chúc rằng có phải tối hôm qua ông đã qua đêm ở chỗ Phương Tố không.
Trì Chúc cười, “sao con hóng hớt hệt con bé Cố Tư thế.”
Trì Uyên gật đầu, “chắc là hai người khi yêu nhau lâu rồi sẽ giống nhau rất nhiều thứ đó ba à.”
Anh nói tiếp, “ba đừng đánh trống lảng nữa, đêm qua ba ở cùng mẹ con có đúng không?”
Trì Chúc gật đầu, “ừ, trễ quá nên ba không về nữa.”
Lúc đó đã muộn lắm đâu, cái cớ này đúng thật là…
Trì Uyên thuận miệng nói thêm, “thật ra ba có thể suy nghĩ đến việc dọn đến chỗ mẹ ở luôn, con thấy như vậy sẽ tiện hơn. Không những thế còn có thể xác định rõ thái độ của ba, khiến mẹ con được an ủi phần nào. Bà ngoại thấy ba như vậy cũng sẽ châm chước cho ba.”
Trì Chúc cau mày, trầm tư suy nghĩ, “những lời con nói có vẻ hợp lý.”
Trì Uyên gần như muốn bật cười. Anh cảm thấy mình giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/801154/chuong-542.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.