Tôi không thể tin được, Trang Vân Đào thậm chí còn chất vấn ông Trang, “Bố, bố nói gì đi, chuyện này rốt cuộc có phải là sự thật không?”
Trang Dật Dương cũng bất lực buông tay ra, đi đến bên cạnh ông nội, “Ông nội, ông nói cho cháu biết, mọi chuyện đều không phải sự thật. Là người đàn bà này nói bậy!”
Tôi không biết phải đối mặt với tất cả những chuyện này như thế nào, nhìn Trang Dật Dương đau đớn mà tôi không thể làm gì, chỉ hy vọng anh ấy có thể bình tĩnh lại, bất kể chuyện này là thật hay giả thì đều không phải lỗi của anh ấy. Dù mẹ anh ấy thực sự làm ra chuyện như vậy, tôi cũng nghĩ chắc chắn là có nồi khổ riêng.
Ông Trang bị tất cả mọi người chất vấn, trong phút chốc như đã già đi rất nhiều, còn lòng tôi lại như bị dội một gáo nước lạnh, đây hoàn toàn là sự thật. Nếu không lúc trước Châu Tư Dĩnh đã không nói rất nhiều lần rằng, cô ta nhất định sẽ lấy Trang Dật Dương. Sợ rằng chuyện này là thủ đoạn cô ta dùng để uy hiếp ông Trang.
Nhưng không biết là nguyên nhân gì nên chưa từng nói, chuyện như vậy nói ra cũng là kinh thiên động địa.
“Việc đã đến nước này, ông cũng không còn gì để nói. Chuyện năm đó đều là lỗi của ông, không liên quan đến mẹ cháu. Chỉ có một lần như vậy, sau đó liền có Dật Dương. Ban đầu ông cũng không biết chuyện này, cho đến sau này khi Vân Đào liên tiếp ngoại tình, mẹ cháu mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-khong-the-yeu/3081925/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.