Trong phòng làm việc, Lương Cảnh Hành đang gọi điện thoại, ra dấu với Khương Từ, ý bảo cô ngồi chờ một lát.
Khương Từ nhàm chán, đứng ở trước kệ sách, ngón tay xẹt qua những gáy sách sắp xếp chỉnh tề, lướt qua từng quyển từng quyển, ngón tay dừng lại, nhìn thấy tập ảnh do chính Lương Cảnh Hành chụp. Mặt bìa thuần một màu trắng, chỉ một dòng tên sách và tên tác giả, trừ nó ra thì không còn gì khác, toàn bộ đều lộ ra một khí thế "Có mua hay không".
Nhưng Khương Từ biết thật ra thì ảnh này bán rất chạy, bây giờ trên thị trường đã không còn.
Cô thấy Lương Cảnh Hành gọi điện thoại xong, lập tức giơ quyển sách trên tay lên, "Cái này có thể cho em hay không."
Lương Cảnh Hành nhìn sang, "Em thích?"
"... Cũng không hẳn."
"Vậy thì?"
"Cất giữ chờ tăng tỉ giá đồng bạc."
"Cất giữ sách không làm tăng trị giá được," Lương Cảnh Hành làm như thật, "Cất giữ tác giả của quyển sách mới có thể tăng tỉ giá đồng bạc."
Khương Từ cười, "Vậy chẳng phải em đã kiếm được một khoản lớn rồi sao."
Lương Cảnh Hành đóng máy vi tính lại, đứng dậy sửa sang lại trang phục, "Đi thôi."
Khương Từ gật đầu, thả tập ảnh lại giá sách. Bước chân Lương Cảnh Hành ngừng lại một chút, "Em không cần?"
"Em có," Khương Từ liếc anh một cái, "Tìm người nhờ ký tên lên mới được."
Nằm ở trong va li của cô, theo cô đi qua muôn sông nghìn núi.
Nhất thời Lương Cảnh Hành cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-khong-phai-luc/3152034/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.