Lúc Khương Từ tỉnh lại thì đã gần tối, ánh sáng đỏ cam ở phía tây mờ dần,lộ ra sau đó là sắc trời xanh thẫm tinh khiết. Cô lấy một bộ quần quáothoải mái từ trong va li ra để thay, nhìn thấy cái bật lửa đi theo cônhiều năm, cầm lên nhét vào túi, nhẹ nhàng bước xuống tầng.
Mùi thơm của thức ăn từ trong nhà bếp bay ra, Khương Từ tới gần, thấy Lương Cảnh Hành xắn ống tay áo, đang xào đồ ăn.
Khương Từ loáng một cái đến bên cạnh anh, ghé đầu liếc nhìn thứ trong nồi, lại thấy bên cạnh có dưa chuột đã thái, vươn tay cầm lấy hai miếng.
"Làm thêm một món nữa là có thể ăn cơm." Lương Cảnh Hành liếc nhìn cô một cái, "Đói bụng?"
"Có chút." Cô nuốt miếng dưa chuột, lấy bật lửa từ trong túi ra, "Cái này trả lại cho anh."
Lương Cảnh Hành nhìn thứ trong tay cô một chút, cười nói: "Thì ra là em lấy đi."
"Vâng..." Cô đột nhiên nhận ra, ở cạnh nhau hơn nửa ngày, một điếu thuốc LươngCảnh Hành cũng không hút, "Bây giờ anh không hút thuốc nữa hả?"
"Cai rồi."
Khương Từ gật đầu, "Cai rồi cũng tốt, thứ khó nuốt như vậy, không biết tại sao anh lạithích."
Lương Cảnh Hành dừng tay lại, "Em từng thử?"
"Từng thử, cũng hơn nửa năm." Khương Từ đưa tay vòng chắc hông của anh, giọng nói thấp dần, "... Không khống chế được, mỗi lần nhớ anh liền muốn hútthuốc lá."
Ánh mắt Lương Cảnh Hành trầm trầm, "... Cô nương ngốc."
"Vậy tại sao anh lại cai rồi?"
Trong nồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-khong-phai-luc/3152033/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.