Từ khi về vương cung, ngót đã lẻ bảy ngày tuần, Cửu Vô Dạ vẫn chưa tỉnh lại. Hinh thắc mắc vì sao ấn ký nàng hạ lại không chuyến bớt ma chướng của hắn sang cho nàng.
Rồi thấy chiếc ngọc hồ ly năm nào nàng tặng hắn vẫn đeo, Hinh vỡ lẽ... Thì ra chiếc ngọc đã nhận thay nàng. Hiện tại nó đã chuyển màu xám khói, mất đi độ tinh khiết, trông không khác nào một cục đá tầm thường.
Hắc hồ ly đã luôn cất giữ nó rất cần thận. Càng nhìn hắn ngoan ngoãn, tĩnh lặng thế này, càng ngẫm về những chuyện đã xảy ra trong ba năm qua, Hinh lại càng thấy áy náy, có lỗi với Cửu Vô Dạ.
Ngày qua ngày, nàng cần mẫn rút từng chút một ma chướng của hắn sang nàng. Rút xong, Hinh sẽ định thân, dùng thần lực để áp chế ma chướng trong người, khiến cho ảnh hưởng của chướng khí lên cơ thể nàng gần như bằng không.
Những ngày ở vương cung trôi qua vô cùng tẻ nhạt. Cố Mễ vẫn làm việc của hắn, không hề có ý định sẽ nói chuyện tử tế với nàng một lần. Còn Cửu Diệp, Hinh dù lấy làm lạ sao không gặp cô. Song ngẫm cũng chẳng biết ăn nói thế nào khi đối mặt với nhau lại đành thôi. Dù sao việc thạch yêu để lại ám ảnh tâm lí cho Cửu Diệp là thật, việc cô hận nàng cũng là thật.
Đợi hắc hồ ly bình phục, nàng sẽ tìm cho ra bằng được kẻ đứng sau mọi chuyện. Chỉ khi tên đầu xỏ bại trướng dưới đôi tay nàng, nàng mới bớt đi sự tự trách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-gioi-co-chang-bao-quan/3741080/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.