Khi cái chết đã gần kề Hinh trong gang tấc, thì tia hy vọng cỏn con đã lóe lên với nàng. Khúc Tịch Quân xuất hiện, cứu Hinh. Cô xuất hiện một cách bất ngờ và lia một đường thật ngọt vào khuỷu tay hắn.
Để tránh chiêu, hắc y nhân đã buông lỏng Hinh, nhân cơ hội ấy, tiểu thiên quân dồn một chưởng đập vào vai hắn, đỡ Hinh.
"Lần đầu ta thấy ngươi khốn đốn như thế này, đầu đá."
Hinh ôm cổ ho sặc sụa, trong giây lát, nàng thấy tay Tịch Quân đầy chướng khí, lòng bàn tay ửng đỏ, lốm đốm mấy vệt máu, các vết xước kéo thành hàng trên gò ngón cái trông như vừa cầm vào thanh củi nóng.
Hinh xoa xoa cổ, nhìn về kẻ trùm mình kín mít kia:
"Ngươi... là Quỷ Đoạt Phách?"
"Hừ, nếu đã biết, ngươi đừng hòng có hy vọng trở ra!"
Hắn rống lên rồi lao đến chỗ nàng và Tịch Quân. Tịch Quân không phải đối thủ của hắn, cô tới đỡ chiêu, nhưng chiêu nào chiêu hắn hạ xuống đều là chí mạng, mỗi lần đỡ chiêu, Tịch Quân tốn không ít sức, trông có vẻ đuối so với kẻ đang tràn trề lực chiến như hắn.
Họ đều vừa từ mắt trận trong khu rừng kia đi ra, sức lực chưa phục hồi, lại không ngờ sẽ có cao thủ phục kích ở nơi thế này.
Hinh hy vọng nàng không đa nghi... rằng từ đầu đến cuối kẻ chủ mưu là tên hắc y nhân trước mắt nàng. Hắn tự xưng "bổn tọa", lại còn rõ từng phong cách, từng chiến thuật tiến công của Tịch Quân như thể đã theo dõi cô từ rất lâu rồi.
Hắn còn biết điểm yếu của Cửu Vô Dạ, rồi cả chuyện của nàng với hắc hồ ly ba năm về trước.
Nàng chỉ hận lúc này nàng thật vô dụng, nếu bây giờ pháp lực khôi phục, nàng quyết không cho kẻ này làm càn.
Tịch Quân không chống cự được lâu. Hắc y nhân giật lấy vũ khí trên tay cô, đâm ngược lại vào bắp đùi Tịch Quân làm cô giảm đi đáng kể sự nhanh nhạy.
Đánh bật được Tịch Quân, hắc y nhân vốn sẽ tiến tới giết Hinh trong nháy mắt, song hắn dường như quên mất sự hiện diện của một người.
Phía bên kia, Trường An đã luyện xong giải dược, y vội tới đỡ lấy Tịch Quân, đánh bật hắc y nhân lùi ra sau hai thước.
"A Quân...", y nói, đôi mắt dao động không biết đó là vui hay buồn.
Y cẩn thận đưa Tịch Quân ra phía sau để bảo vệ, đưa viên đan cho Hinh: "Chỗ này có tôi, cô nương mau ra phò trợ vị công tử bên kia."
Hinh đón lấy, vội nuốt trôi xuống cuống họng, định sẽ cảm ơn Trường An nhưng lời chưa kịp nói ra, hình ảnh Cửu Vô Dạ nằm im trong vũng máu đã khiến nàng thất kinh bạt vía.
Giải dược ngấm vào lục phủ ngũ tạng ngay trong cái chớp mắt. Huyết ấn trên trán Hinh hiện ra, nàng lao như một mũi tên tới phía Cửu Vô Dạ, đỡ hắn, để hắn tựa vào người nàng.
Luồng thần lực thanh tẩy bao trùm lấy Hinh, phát ra thứ ánh sáng bàng bạc thanh lọc mọi ma chướng nơi nàng đi qua. Hóa ra, đây là sức mạnh của một thượng tiên. Quỷ Đoạt Phách khi ấy đứng gần đã bị thêu xém một góc bàn tay, nó rú lên như một con thú bị tra tấn, hành hạ.
"Hắc hồ ly..."
Nghe thấy giọng nàng, hắn chầm chậm mở mắt ra, khóe mắt hắn chất chứa đầy sự mỏi mệt. Nàng thấy được ma chướng đang tràn vào khắp các ngõ ngách trong cơ thể hắn. Hắn sắp nhập ma sao!? Sao nàng không thấy kết ấn nơi bàn tay lay động?
Không được! Nàng không can tâm... Nàng độ khí cho hắn, một đòn hất văng Quỷ Đoạt Phách ra xa.
"Trường Thiên kiếm!", Hinh triệu hồi thần khí của nàng. Thanh trường kiếm xé toạc bầu trời giáng xuống trước mắt Hinh đầy uy lực, nó đem theo đạo thiên lôi, mạnh mẽ dẹp tan mọi lớp oán khí và ma chướng chồng chất lên nhau, khiến đám tiểu quỷ nơi cửa ngõ nhân giới bị thanh tẩy, hóa thành cát bụi trong cái nháy mắt.
Thần lực trở về, không còn cần chú thuật, cũng không còn cần đến máu vẽ trận nữa. "Cửu Hành Thiên Tỏa!", Hinh vừa dứt lời, lập tức một chiếc tháp chín tầng hiện ra xây bằng thứ lửa màu trăng thuần khiết và kì vĩ.
Thần lực của nàng mạnh mẽ và đầy uy nghi, không một loài yêu quái nào có thể tồn tại nếu đứng trong pháp trận của nàng. Trường Thiên kiếm bay quanh tháp tạo ra vòng vây lửa càn quét mọi thứ nó đi qua.
Một ngọn hải đăng bề thế và sừng sững thắp sáng cho cả Ma Vực...
"Chết tiệt!", tên áo đen biết mình địch không lại thần lực của nàng, lập tức rời đi trước khi Trường Thiên kiếm chạm tới hắn.
Chiếc tháp chín tầng dần mở rộng, ro lớn hùng tráng như một ngọn đồi, cao rạch trời. Khi Cửu Hành Thiên Tỏa giáng xuống, Quỷ Đoạt Phách không kịp ré lên tiếng nào đã lập tức bị thanh tẩy, ma khí mười dặm không còn giăng phủ kín lối đi.
Pháp lực trở về cũng có nghĩa mục đích của nàng ở đây đã kết thúc...
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]