Cũng chẳng bao lâu sau, cơ hồ ba ngày rưỡi từ khi Khúc Tịch Quân xuất hiện, cả hai đã gần đến nhân giới. Biết mấy ngày tới sẽ phải leo núi mới gặp được người, Hinh đã chọn ở trọ một đêm.
Ở nhân gian, người ta đặt phòng, gọi món bằng tiền xu hoặc ngân phiếu, mà ở Yêu giới lại trao đổi bằng yêu lực, tu vi, thạch anh, rất khác biệt với trên này, thành thử ra Cửu Vô Dạ không chuẩn bị gì cả
Nhìn bàn mình đầy ắp thức ăn, còn Cửu Vô Dạ lại bần thần ngổi ở góc cuối, nàng thở hắt ra một hơi.
"Còn phải để ta mời ngài sao?"
Cửu Vô Dạ ngệt mặt ra đấy. Thiên Hinh ho khan hai tiếng, nàng ngó dọc ngó nghiêng thấy Tịch Quân không ở đây thì miễn cưỡng mở mồm nói thêm câu nữa: "Ngài mà đói lăn quay ra đấy có bị làm sao thì ta khổ lây."
Dù sao cũng thấy được thiện chí của hắn khi hộ tống nàng. Hinh cảm thấy mình nên có chút trách nhiệm với hắn.
Để người ta nhìn thấy họ đi chung mà hắn bị cô lập thế kia thì không hay.
Cửu Vô Dạ ngoan ngoãn ngồi xuống. Nàng lại đưa Thanh Luân kiếm cho hắn, và một lá bùa. Nàng ngoảnh mặt đi ngượng ngịu. Nói một cách khiêm cưỡng.
"Ngài là Yêu Đế, yêu khí trên người rất đặc, để đám thầy pháp bắt gặp sẽ có cản trở. Cầm Thanh Luân kiếm đi nó sẽ áp chế cho ngài. Bùa này... Ta vẽ đó. Là chú thuật. Truyền chút yêu lực vào đó, nó sẽ khiến người ta không cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-gioi-co-chang-bao-quan/3739148/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.