Cách Cửu Vô Dạ lẽo đẽo theo Thiên Hinh cũng thật khiến người ta được phen cười trào phúng. Nàng đi hắn đi, nàng dừng hắn cũng dừng. Nàng ở trọ thì hắn cũng sẽ canh gác cho nàng. Cả hai đi ròng mấy ngày mà chẳng ai nói với ai câu nào.
Thiên Hinh lại mặc kệ hắn, coi hắn như cục đá ven đường, còn hắn thì vẫn cứng đầu theo như sợ xểnh ra là nàng sẽ vụt mất khỏi hắn.
Hắc hồ ly là bậc đế vương, hắn muốn thì sẽ có cách giam chân nàng. Nhưng hắn biết nếu hắn làm thế thì sẽ vĩnh viễn không thể cứu vãn được nữa. Nàng nói rồi, với nàng, đó là sự sở hữu ích kỉ, không phải yêu.
Hắn vụng về không biết cách biểu lộ tình cảm của mình, vì thế hắn chọn cách theo nàng để bảo vệ nàng. Có điều đôi khi cách làm này của hắn đem đến cho Hinh không ít phiền phức.
Chẳng hạn như chủ trọ thấy hắn, họ sẽ tự động sợ nàng.
Hay đúng hơn là sợ Cửu Vô Dạ. Lại nói đến nỗi e dè của mấy lão, chuyện đó bắt nguồn từ ba năm trước.
Cửu Vô Dạ không tin thạch yêu Thiên Hinh đã chết, hắn không tin chiếc áo đỏ đầy máu đó là của nàng. Một năm đầu, hắn đi khắp nơi tìm nàng không thiếu một ngóc ngách nào. Đương nhiên là cả các quán trọ.
Người ta nhìn hắn chỉ thấy hắn đang nổi cơn thịnh nộ, bị dọa sợ cho ba hồn bảy vía cả tháng mới thấy về. Nhìn vẻ mặt đằng đằng sát khí, xông vào lục soát, lại còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-gioi-co-chang-bao-quan/3739147/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.