Trong vương cung, có một bể nước nóng nằm ở sát hậu đình, gần Càn Chính cung và Trường Thiên điện, là nơi cho vua tắm. Cố Mễ thì đọc
khẩu quyết là Trường Thiên điện, nhưng kết quả lại không như Hinh mong đợi.
Như cá nhảy vào miệng thớt, nàng đâm dúi thẳng vào bể hồ đang yên ả không một gợn sóng.
Bể không sâu, nhưng Hinh không ngờ mình sẽ đáp xuống chỗ này, nàng uống no bụng mấy ngụm nước.
Cùng lúc ấy, nàng thấy bên ngoài có tiếng cung nhân gọi hai chữ "Bệ hạ" thì hoảng hốt, rời khỏi bể tắm. Tiếng nước xối khiến Hinh nhăn nhó mặt mày. Nàng cầu cho hắc hồ ly không nghe thấy, đừng phát hiện ra nàng.
Lúc thì chui vào hố tuyết lúc thì nhảy vào miệng hổ, hôm nay là ngày hạn của nàng sao? Trời lạnh, rời khỏi bể nước khiến Hinh run lẩy bẩy. Nàng cắn răng không dám thở mạnh trốn sau cái cột to bằng hai sải tay người.
Nàng trốn được chẳng bao lâu thì bể nước có tiếng người xuống... Là bạo quân.
Vì sao nàng phải trốn à? Vì Cửu Vô Dạ hận thạch yêu đến thấu xương, nàng không có pháp lực, hắn muốn bóp chết nàng còn dễ hơn bóp chết một con kiến. Nàng không muốn phải đợi thêm ba năm nữa để Tứ Diêm Vương nặn lại một thân xác người phàm đâu.
Tốt nhất là nên tránh xa bạo quân, đây là đế quốc của hắn, không phải Minh giới, nàng không có quyền thương lượng ở đây.
Nhưng lạnh quá, nàng sợ nàng mà hắt hơi một cái, mạng nhỏ coi như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-gioi-co-chang-bao-quan/3739110/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.