"A Tốn này, ta thích chàng."
"Ư. Nhưng ta không thích cô."
"...Ố, ta biết mà, không sao cả, chàng đợi đó, ngày nào đó chàng sẽ phải thét lên chàng yêu ta mà thôi!"
"Viển vông."
"Đồ lạnh lùng."
"Nha đầu ngốc."
"Ngốc nên mới yêu chàng."
***
"A Tốn này, ta yêu chàng chết đi được!"
"ป!"
"Sao thế, lần này không chối đẩy ta nữa hả?"
"..."
"Thế chàng có đổ ta chưa?"
"Còn khuya lắm. Mơ mộng nữa đi."
Tiểu phượng hoàng chạy đến trước mặt vị vương giả uy vũ, cô cười tươi rói như sắc hoa xuân, nghiêng đầu nhìn chàng trai anh tuấn.
"Vậy là có bước tiến rồi đó chứ? Không phải viển vông nữa. Chàng không kêu ta ngốc nữa."
"..."
"A Tốn, năm sau, năm sau nữa chàng đón sinh thần cùng em nhé?"
"..."
"Nha. Nha! Đi mà."
Chàng trai thở dài.
"Thuận theo ý muội."
"Phải vậy chứ!"
Nhưng đó là lần cuối cùng cả hai còn được cùng nhau thả Khổng Minh đăng, cùng nhau ngắm ngày trăng non phượng hoàng khai sinh.
Lời ước hẹn đó vĩnh viễn Trường Tốn chẳng thể thực hiện với nữ nhân của hắn.
Hắn yêu cô. Yêu rất nhiều. Yêu cô có lẽ từ trước khi cô thích hắn. Có điều hắn vẫn chưa thể thừa nhận tình cảm ấy.
Hắn đang đợi, đợi khi mà phượng tộc dần chấp nhận hắn. Hắn không muốn nữ nhân của hắn sẽ phải gặp vướng mắc với đồng tộc chỉ vì tình yêu của hắn.
Hắn vốn đã chuẩn bị đủ đầy. Vốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-gioi-co-chang-bao-quan/3738242/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.