Hinh đặt chân tới huyện Sâm, nơi có Kình Miêu cư ngụ. Mùi tử thi nồng nặc bốc lên khiến nàng nhăn mặt, không chịu được phải lấy một mảnh vải bịt mũi.
Trời còn sáng mà chẳng biết sương mù từ đâu kéo đến như thác đổ, theo đó là những làn yêu khí đậm đặc, máu tím sậm. Ẩn trong làn tà khí và mùi tử thi là hình ảnh những cái đầu lâu rên rỉ ẩn hiện như đám ma trơi. Chất độc hòa trong làn sương tưởng như có thể bóp chết lục phủ ngũ tạng của ai hít nó vào.
“Tôn giả tôi nghĩ ngài nên lập kết giới phòng thân thì hơn.”
“...”
“Tôn giả?”
Hinh không thấy ai đáp lại nàng thì ngoảnh đầu nhìn lại phía sau. Không có một ai. Chỉ có con đường làng trơ trọi được phủ làn sương kì quái, quỷ quyệt. Mấy căn nhà từ cửa nhìn vào đen ngòm trông như căn động mờ ám. Không khí tĩnh lặng đến rợn người.
Không đợi nàng phản ứng, cho đến lúc Hinh ngoảnh đầu lại, nàng thấy Thanh Luân kiếm từ đâu bay tới, cắm thẳng vào tim nàng. Phía trước nàng bóng người của kẻ ra tay độc ác dần hiện ra qua lớp màn tử khí.
Cửu Vô Dạ.
Hinh ôm ngực đau đớn khuỵu xuống. Nàng hỏi “Tại sao?” song lại không có lấy một tiếng nào đáp lại nàng. Tiếng “uỳnh” dội vang vào thẳng màng nhĩ Hinh, bên cạnh nàng là Trường An người máu me, cái đầu ngẹo sang một bên, hốc mắt xám đen lại bất động nằm cạnh nàng.
Từ sau lưng Hinh, Cửu Ý Hiên bước tới nắm lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-gioi-co-chang-bao-quan/3727730/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.