Ngỡ ngàng sửng sốt khi nhìn thấy Ngọc Châu bà Phượng lớn tiếng.
– Ai cho cô vào đây? Đi ra ngoài liền cho tôi.
Bất ngờ về thái độ của mẹ đối với Ngọc Châu, Thành Trung không nghĩ rằng mẹ mình lại phản ứng thái quá lên khiến cho cô ấy phải giật mình hoảng sợ. Anh liền ra sức đỡ lời.
– Mẹ à Ngọc Châu chỉ là có lòng muốn đến thăm mẹ cô ấy còn nấu cả súp mang vào cho mẹ bồi bổ, mẹ đừng có quá khắt khe với cô ấy
Từ lâu đã không ưa gì Ngọc Châu nay còn xuất hiện trước mặt lại thêm có được sự bên vực của con trai điều này càng khiến bà Phượng nhất thời khó lòng chấp nhận, bà liền tạt ngang.
– Không dám, tôi biết mục đích mà cô vào đây là gì, chiêu trò này của cô chỉ qua mặt được thằng con trai khờ của tôi thôi chứ sao mà lừa được bà già này. Có lẽ đã làm cô thất vọng rồi tôi mạng lớn lắm chưa theo ông theo bà được đâu.
– Sao mẹ lại nói vậy, con biết Ngọc Châu không phải người như vậy , mẹ đừng có ác cảm với cô ấy.
Có lẽ sự xuất hiện đột ngột của tôi khiến cho bác gái không được vui, tôi biết bác ấy không thích mình ngay lúc này tôi không thể bỏ cuộc, không thể phụ lại sự kỳ vọng của anh Trung hơn hết tôi cũng có niềm tin sự chân thành sẽ khiến bác ấy thay đổi suy nghĩ về tôi. Tôi đang ngây người suy nghĩ thì bắt được ánh mắt của Trung nhìn mình như đang ra hiệu, hiểu ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-gai-mot-con/437897/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.