Đến giờ thăm khám cho bệnh nhân khi đến phòng bà Phượng bên ngoài nghe thấy tiếng cãi nhau, bác sĩ liền mở cửa bước vào.
– Đề nghị người nhà nhỏ tiếng để tránh làm phiền các bệnh nhân khác nghỉ ngơi.
Nhận được lời nhắc nhở của bác sĩ Thành Trung ngại ngùng nói.
– Xin lỗi bác sĩ tôi sẽ để ý hơn.
Nói rồi bác sĩ tiến đến kiểm tra sức khoẻ và cả phần chân đang được băng bó của bà.Hồi hộp lo lắng cho bệnh trạng của mẹ Thành Trung cất tiếng.
– Mẹ tôi có sao không bác sĩ?
Ông ôn tồn nói.
– Sức khỏe của bà nhà hiện tại đã ổn định đợi vài hôm sau thì có thể xuất viện được rồi.
Nghe xong Thành Trung vui mừng hớn hở
– Dạ, thành thật cảm ơn bác sĩ.
Đặt tay lên vai anh bác sĩ quay người rời đi.
☆☆☆☆
“cốc..cốc..cốc”
Tiếng gõ cửa từ bên ngoài vọng vào, lúc này Hải Yến đang nằm trong phòng lướt web bất ngờ bà Kim bước vào.
– Con uống nước cam đi cho đẹp da.
Đặt ly nước xuống bàn bà Kim tiến lại đằng giường thắc mắc.
– Hôm nay con không có kèo đi chơi hay gì mà nằm ở nhà bấm điện thoại vậy?
Hải Yến nằm trên giường ánh mắt không gián khỏi chiếc điện thoại cô đáp lời.
– Thì lâu lâu cũng phải ở nhà một bữa mà sao con đi mẹ cũng nói, con ở nhà mẹ cũng thắc mắc là sao?
Thái độ hờ hững của Hải Yến khiến bà Kim nghĩ rằng có thể con gái mình vẫn chưa hay tin bà Phượng bị tai nạn, nhanh miệng bà Kim liền dò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-gai-mot-con/437896/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.