Loay hoay dưới bếp nghe thấy tiếng gọi của bà chủ chị Lan liền vội chạy lên. Hốt hoảng khi nhìn thấy bà Phượng đang ngồi ngay bậc cầu thang sợ lại giống lần trước chị thốt lên.
– Bà chủ, bà chủ muốn đi đâu? Để tôi..
Không biết chị giúp việc đang lo lắng cho mình hay là sợ bị liên lụy nhưng sự cuống cuồng của chị Lan khiến bà Phượng cảm thấy buồn cười.
– Chị làm gì mà như gà mắc đẻ vậy?
– Dạ tại tôi sợ bà chủ bị té như lần trước nhưng mà sao bà không nằm trong phòng nghỉ ngơi ra đây làm gì?
Bà Phượng thở dài.
– Nằm hoài trong phòng cũng ngột ngạt, tôi muốn đi xuống nhà cho khuây khỏa đầu óc.
– Vậy để tôi cõng bà xuống dưới.
Nói rồi bà Phượng lập tức ngồi lên lưng hai tay ôm chặt lấy cổ chị giúp việc, khệ nệ chị Lan cõng bà Phượng đặt xuống ghế
– Bà ngồi xuống đây đỡ đi để tôi chạy lên lấy chiếc xe xuống.
Chị Lan tiếp tục trở lên lầu mang chiếc xe lăn xuống đỡ bà Phượng ngồi vào.
– Chị giúp đẩy tôi ra phòng khách đi.
– Dạ.
– Mấy hôm tôi nằm viện ở nhà có chuyện gì không chị Lan?
– Dạ mọi việc cũng bình thường bà chủ.
– Ừm vậy thôi chị đi xuống làm công việc đi, tôi ngồi đây được rồi.
– Dạ, bà có cần gì thì gọi tôi.
Dứt lời chị Lan quay người trở xuống bếp. Ngoài sân chiếc xe ô tô chở ông Thành đi làm đang chạy vào, bước xuống ông đi thẳng vào nhà. Vừa nhìn thấy chồng bà Phượng liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-gai-mot-con/437898/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.