🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Một ngày, hai ngày hay ba ngày…



Dương Diệp Tây không biết mình đã bị nhốt ở trong căn phòng này bao lâu.



Mặc cho cậu nói chuyện trong hòa bình hay phản kháng thì kết quả cũng chẳng đi đến đâu.



Cố Thanh Thành không làm gì hết, hắn nấu ăn cho cậu, rủ rỉ tâm tình với cậu, nhưng hắn hạn chế cậu nơi bốn góc tường, trong phòng còn chẳng có cửa sổ.



Dương Diệp Tây cảm thấy mình sắp điên đến nơi rồi.



“Anh còn định giam giữ tôi đến bao giờ?”



Ngày nào cậu cũng hỏi một câu như thế.



Khi ấy Cố Thanh Thành sẽ mỉm cười nói rằng:



“Cả đời.”



“Anh không sợ gia đình anh biết chuyện ư?”



Hắn vuốt ve má cậu:



“Anh có cách để họ không bao giờ biết.”



Dương Diệp Tây né sang một bên, mắng:



“Anh điên rồi!”



Cố Thanh Thành nghe cậu chửi còn vui vẻ hơn, hắn sẽ ôm lấy cậu từ đằng sau, để lưng cậu tỳ sát vào ngực hắn, Dương Diệp Tây dãy không được.



“Em không chịu ăn nên mới không có sức đẩy anh ra đấy.”



Mỗi lần hắn nói thế xong liền mang đồ ăn cho cậu, Dương Diệp Tây im lặng ấu hết cả đống đồ vào miệng. Quả thực cậu bị câu nói của hắn kích thích.



Chuỗi ngày ấy cứ lặp đi lặp lại, Cố Thanh Thành ôm cậu, cậu đẩy hắn ra, Cố Thanh Thành đến gần cậu, cậu liền cào hắn.



Cho đến rất lâu sau này Dương Diệp Tây còn chẳng nhớ được bao nhiêu nữa, có lẽ là vì đó là quãng thời gian

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-thuong-em/3485841/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Yêu Em, Thương Em
Chương 17: 17 tuổi vs 19 tuổi
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.