Mười hai giờ ba mươi phút, chiếc taxi dừng lại ở cổng lớn của sân bay, Hà Nghinh Phong cùng Lương Tưởng Huân nhanh chóng kéo hành lý vào bên trong, đăng ký hoàn tất mọi thủ tục.
Vào lúc hai người đứng xếp hàng còn cách nhân viên kiễm tra hải quan bốn hành khách nữa, Hà Nghinh Phong mới xoay người lại, vẻ mặt nghiêm túc, trầm giọng hỏi.
“Tiểu Huân, niếu như bây giờ em hối hận vẫn còn kịp đó.”
Lương Tưởng Huân hơi cau mi tâm lại, giọng nói cũng rất nghiêm túc: “Chẳng phải đã cùng anh tới tận đây rồi sao, còn đi em những hỏi lời thừa này!”
Anh là bởi vì muốn thử xem, Lương Tưởng Huân sau khi nhìn thấy Diệp Chi Sinh ở Triều Dương, có còn hạ quyết tâm buông xuống hay không? Nên mới nói như thế.
Hiện tại nghe được cô nói bằng giọng đầy chắc chắn, căng thẳng phía sau lưng anh mới phần nào tiêu tán, trên gương mặt hiện lên hạnh phúc nồng đậm, nhẹ nhàng nói.
“Vào thôi.” Rồi vòng tay của mình nắm chặt tay cô, kéo cô đi đến chỗ hải quan kiễm tra, sau liền lên máy bay.
Máy bay cất cánh, càng lúc bay càng cao, đến khi cảnh vật bên dưới của nội thành Bắc Kinh dần mờ mịt, cô mới phóng tầm mắt ra khoảng không bên ngoài khung cửa sổ, đáy lòng thầm nói “Tạm biệt Bắc Kinh, tạm biệt người tôi yêu… Cả đời sẽ không gặp nữa…” khoé môi khẽ giương lên, nở ra một nụ cười rạng rỡ nhất.
-
Diệp Chi Sinh sau khi kết thúc nghi thức lễ khởi công, liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-nhu-sinh-menh/2247010/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.