Chuyến bay của Hà Nghinh Phong và Lương Tưởng Huân, kéo dài suốt ba giờ ba mươi lăm phút, cuối cùng đã hạ cánh, an toàn đáp xuống sân bay Hồng Kông.
Vào lúc hai người nhận lấy hành lý từ băng chuyền rồi kéo ra ngoài, liền nghe được thanh âm trong trẻo, có phần rất cao hứng vang lên.
“Anh, anh ơi… Aii nha, Hà Nghinh Phong…”
Nhận ra được thanh âm quen thuộc, Hà Nghinh Phong hơi xoay người, đưa mắt nhìn một lượt xung quanh.
Cuối cùng dừng lại trên người một cô gái trẻ, ăn mặc rất hợp thời, kiểu tóc nhuộm hơi vàng, có khuôn mặt trắng mịn ưu nhìn, khoé môi cong lên nở ra nụ cười, tầm mắt hướng về phía anh, giơ cao tay không ngừng vẫy vẫy.
“Bên này, ở bên này…”
Hà Nghinh Phong gật đầu một cái ra hiệu cho cô gái trẻ biết anh đã nhìn thấy, sau đó quay sang Lương Tưởng Huân mỉm cười nói: “Đi thôi.” Rồi tiêu sái bước bước chân, đi về hướng cô gái tóc vàng.
Cô gái trẻ tóc vàng vừa nhìn thấy Hà Nghinh Phong bước ra ngoài sảnh, khu vực đón người thân, liền chạy tới ôm chầm lấy cánh tay anh làm nũng.
“Anh trở về sao lại không nói với em một tiếng để em tới đón? Và còn căn dặn người làm món gan ngỗng anh thích nữa chứ.”
Hà Nghinh Phong gõ nhẹ lên trán cô gái một cái, giọng nói có vài phần mệt mỏi.
“Em không gây thêm hoạ, thì món gan ngỗng đó anh không cần ăn cũng cảm thấy vui rồi.”
Cô gái kia liền nhăn mặt, đưa tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-nhu-sinh-menh/2247016/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.