Thành Thành từ khi mẹ mất đã khoác lên mình một chiếc áo gấm lạnh lẽo, qua tết dương lịch, khi trời đã ấm dần lên thì người anh ấy có vẻ như vẫn toả ra được hơi lạnh, bất cứ ai cũng sẽ phải rùng mình khi tiếp cận.
Nhu Nhu hằng ngày ngồi cạnh anh ấy, anh ít nói hẳn, cũng không còn nhí nhố lải nhải bên tai cô, anh vẫn quan tâm cô, mỗi sáng sẽ mua đồ ăn sáng cho cô, trưa đến sẽ cùng cô đi ăn, mọi hành động đều bình thường, nhưng khác lạ là anh ấy không còn muốn chia sẻ cậu chuyện đời thường với cô nữa.
Anh ấy nhạy cảm hơn, chỉ cần người ta nhắc đến từ gì đó liên quan đến người thân là anh ấy sẽ vô thức lướt mắt sang nhìn một cái, rồi lặng lẽ đau lòng.
Nhu Nhu ở trên ban công công ty nói chuyện với Chu Diễn, cậu ta cũng thấy được sự khác lạ của Thành Thành, một người có cái nhìn đa chiều như cậu ta thì khuyên cô mau chóng nhân cơ hội này tiến thẳng vào trái tim người đó.
"Không phải anh ta thích cậu sao, bây giờ vẫn chưa phải là lúc tỏ tình đâu, nhưng cậu có thể nhân cơ hội này tạo thêm tình cảm cho hai người, như là thân thiết hơn chẳng hạn."
Nhu Nhu trầm tư.
"Lợi dụng như thế cũng được à."
Chu Diễn tiện tay vứt cốc nước vào thùng rác, cậu ta trông có vẻ hiển nhiên.
"Chứ cậu muốn như nào, nhà anh ta có chuyện lớn như thế một mình cậu có thể giải quyết được à."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-nhieu-den-the/3646179/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.