Khi này cơn giận của Kiều Tuyết Vãn đã chạm tới đỉnh điểm rồi, cô mặc kệ Bùi Hằng có ôm chân mình hay không, đã muốn nhanh chóng rời đi, nhưng đi còn chưa tới cửa thì Nam Thừa Húc đã đi vào.
Anh nhíu mày nhìn hai người đang ở trong tư thế cực kỳ khó hiểu, liền lạnh nhạt, nói:
- Hai người đang làm gì vậy?
Kiều Tuyết Vãn và Bùi Hằng ngơ ra một lúc, ôi thôi chết rồi, tự nhiên làm ra mấy cái trò mất mặt như vậy, còn bị đối tác nhìn thấy nữa chứ... Bây giờ có cái lỗ nào không? Lỗ chó cũng được, cô thật sự muốn chui xuống đất để khỏi mất mặt quá đi mà.
Còn Nam Thừa Húc thì cũng rất không vui, anh nhìn cô bằng cặp mắt không thể nóng bỏng hơn nữa.
Hay cho Kiều Tuyết Vãn, giỏi cho Kiều Tuyết Vãn! Đã quên anh thì thôi đi, đằng này còn ở đây ôm ôm ấp ấp với nam nhân khác.
Lại nhìn sang Bùi Hằng, dáng dấp cũng không đẹp bằng anh, gương mặt cũng không đẹp bằng anh, cũng không tài giỏi như anh, càng không giàu bằng anh. Rốt cuộc thì cô và cái tên đó có quan hệ gì chứ? Tại sao lại động tay động chân ở nơi công cộng như vậy? Thật sự là tức chết anh rồi!
- Kiều tổng, chúng ta có nên bàn tiếp về hợp đồng không?
- Bàn! Bàn chứ!
Sau đó Kiều Tuyết Vãn cũng ngồi lại chỗ của mình, trước khi bàn hợp đồng còn nhìn Bùi Hằng bằng cặp mắt vô cùng căm hận, nhưng ở trong mắt của Nam Thừa Húc thì hành động đó chính là đang liếc mắt đưa tình. Ở ngay trước mặt anh mà còn dám làm ra những chuyện như vậy, xem ra những năm qua Kiều Tuyết Vãn sống thật sự rất thảnh thơi.
- Đợi quay về công ty, tôi sẽ từ chức!
- Chị Vãn, chị đừng nóng như vậy, tối nay em mời chị đi ăn lẩu là được mà.
- Chốt đơn.
Nói xong Kiều Tuyết Vãn liền quay lại nhìn Nam Thừa Húc như chưa có cuộc chia ly, bỏ rơi Bùi Hằng đau xót cho cái túi tiền của mình. Nhìn dáng vóc của Kiều Tuyết Vãn như vậy thôi, chứ sức ăn của cô có khi còn nhiều hơn hai người đàn ông gộp lại nữa kìa. Chẳng những vậy mà mỗi lần đi còn phải kéo theo đồng minh, khi ở Mị Quốc thì kéo theo trợ lý nhỏ là Diễm Túy, nhưng ở Thành Đô này thì lại kéo theo Mậu Thanh và còn có Tiểu Mặc Mặc nữa... Nói chung, hôm nay Bùi Hằng sạt nghiệp chắc rồi.
- Nam tổng, chúng ta bắt đầu nhé?
Anh không đáp mà chỉ gật đầu, nhưng đột nhiên lúc này ánh mắt của Nam Thừa Húc không nằm ở người nói về bản hợp đồng và dự án, thay vào đó anh lại nhìn chằm chằm vào Bùi Hằng. Mà cái ánh mắt như đang muốn nói “Lão tử muốn xé xác cậu ta, lão tử thật sự muốn ném cậu ra khỏi nơi này, muốn đá đít cậu ra khỏi cái ghế đó! Lão tử hận! Hận! Hận!”
Bùi Hằng chỉ biết đưa tay lau đi mồ hôi trên mặt, người đàn ông này còn đáng sợ hơn cả chủ tịch Diêu Xu của cậu ta nhiều. Cơ mà cái vẻ mặt căm phẫn đó hình như Bùi Hằng đã nhìn thấy ở đâu rồi thì phải... Nhìn quen lắm nè.
Cứ như vậy, bản dự án của Diêu thị đã được phổ biến xong, nhưng Nam Thừa Húc lại nhìn cô... Ể, khoan đã, sao cái ánh mắt nhìn Kiều Tuyết Vãn của Nam Thừa Húc nó cứ kì kì á ta ơi, Bùi Hằng còn phải đưa tay dụi mắt mấy lần nữa mà. Vừa rồi không phải anh đã nhìn cậu ta bằng cặp mắt hết sức là căm phẫn sao? Tại sao khi nhìn qua chị Vãn liền dịu dàng, ngoan ngoãn như cún con lạc mẹ vậy?
Ủa alo? Nội tâm Bùi Hằng gào thét “Tui làm gì sai hả ông trời ơi!”
- Nam tổng, không biết bản dự án này có thể lọt vào mắt của Nam tổng không?
- Ừ, không tệ. Nhưng vẫn còn vài chỗ cần quý công ty sửa lại.
- Vậy Nam tổng cứ chỉ bảo, đảm bảo Diêu thị sửa lại đúng như những gì Nam tổng yêu cầu.
Lúc này Nam Thừa Húc lại lấy điện thoại của mình ra, bấm bấm cái gì đó rồi lại nhìn cô, nói:
- Thật ngại quá Kiều tổng, tôi bây giờ đang có việc gấp, không thể ở lại lâu.
Gương mặt của Kiều Tuyết Vãn ngơ ngác, ủa là sao nữa vậy ông già?
Nhưng rồi sau đó Nam Thừa Húc lại đưa cho cô một cái mã Yuchat, lại nói:
- Phiền Kiều tổng kết bạn, sau đó tôi sẽ gửi những chỗ cần chỉnh sửa cho cô.
Kiều Tuyết Vãn cũng không phải hạng người dễ dãi, cô liền nhìn Bùi Hằng, ý bảo cậu ta quét mã của Nam Thừa Húc đi. Nhưng Bùi Hằng chỉ vừa mới đứng dậy là đã bị anh liếc một cái, chú rùa này liền rụt đầu lại, còn nói:
- Em nghĩ là chị nên quét thì sẽ hay hơn.
Kiều Tuyết Vãn lại khó hiểu nhìn Bùi Hằng, nhưng lúc cô nhìn sang Nam Thừa Húc thì lại thấy gương mặt của anh rất bình thường... Ơ hay, hôm nay cái tên Bùi Hằng này bị điên à? Hay chưa uống thuốc vậy chứ.
Không để chậm trễ thời gian, Kiều Tuyết Vãn đành phải dùng tài khoản cá nhân để kết bạn. Sau khi có được Yuchat của cô, Nam Thừa Húc lại nói:
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]