Sau đó là Nam Thừa Húc cũng rời đi như có việc rất gấp gáp, ngay khi anh rời đi thì Bùi Hằng đã nằm dài lên bàn ăn, còn luôn miệng mếu máo nói:
- Em cũng muốn từ chức, em muốn từ chức! Nam tổng đó nhìn em rất đáng sợ, anh ta giống như là muốn ăn tươi nuốt sống em tới nơi vậy! Rất đáng sợ... Không chơi nữa! Không làm nữa.
Kiều Tuyết Vãn cũng chỉ cười một cái, đưa tay đánh lên đầu của Bùi Hằng một cái *BỐP*, đánh từ Thành Đô mà tới Việt Nam còn nghe rõ mồn một.
Bùi Hằng bị đánh một cái cũng đau điếng người, rồi lại nhìn cô, nói:
- Chị Vãn, em dám chắc là anh ta cố ý! Anh ta chỉ muốn xin Yuchat của chị nên mới trừng mắt nhìn em, em đảm bảo là anh ta có ý với chị!
- Bùi Hằng, cậu chưa uống thuốc đúng không? Cậu có thấy người nào thích đối phương mà lại làm khó đối phương chưa? Cậu bị điên rồi!
Đột nhiên Bùi Hằng lại ngẩn ra, ờ ha... Chị Vãn nói cũng đúng, rõ ràng ngay từ đầu Nam Thừa Húc đã cố ý làm khó bọn họ, vậy cái ánh mắt mà anh nhìn chị Vãn rồi lại nhìn Bùi Hằng là có ý gì? Rõ ràng cái ánh mắt đó rất không đúng... Nó lạ lắm... Nó... Nó sao sao á.
- Được rồi, về công ty thôi.
- Chị Vãn, có khi nào trước khi chị rời Thành Đô đã tán tỉnh Nam Thừa Húc rồi bỏ không?
Kiều Tuyết Vãn lại cười, cô còn đưa tay khoác lên vai của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-mot-kiep-nghien-em-mot-doi/3447551/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.