Tần Thiên Vũ nâng mày, gãi gãi nhẹ sống mũi cao vút, giả vờ như đang suy nghĩ: " Nhưng anh không biết.."
Lộ Thanh Nhi biết anh là đang muốn giễu cợt mình, cô liền trừng mắt lườm anh rồi ngoảnh mặt bước đi. Còn chưa kịp phản ứng thì Tần Thiên Vũ đã rút chiếc áo ngủ của cô ra, ôm chầm thân người trần trụi từ phía sau.
Dáng người anh rất cao, Lộ Thanh Nhi chỉ vừa mét 6, anh tận mét 87, nên cô chỉ đứng gọn dưới vai anh. Ngay lập tức cô đã cảm nhận được một vật cứng đang va chạm ở lưng mình dù cách một lớp vải quần tây ‘...’ .
Nếu đã là người có gia đình thì hiển nhiên sẽ không còn xa lạ. Cô đang phân tâm còn chưa kịp lên tiếng, thì ngón tay anh đã chọc phá lên bầu ngực căng tròn "..."
" Vợ à, em có biết là.., anh yêu em nhiều lắm hay không? Em đối xử với anh thế nào cũng được, nhưng em đừng bao giờ tự hành hạ bản thân có biết chưa?"
Giọng anh trầm ấm nghe ra lại có chút buồn.
Không hiểu sao nghe được những lời này, trái tim cô bỗng đau âm ỉ không thở nổi.
Cô liền cố gắng bình tâm. '' Mình bị làm sao thế này, mình luôn rất ghét anh ta, nhưng tại sao..''
Cô liền vung tay thoát khỏi anh. "Anh tắm đi, đừng có quấy" Cô chạy vội một mạch ra ngoài.
Tần Thiên Vũ mặt ngơ ra với vòng tay trống rỗng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-hon-tat-ca-bao-boi-cua-long-anh/2792372/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.