Cô ngây ngốc một hồi lúc sau mới cười giả lả nhìn anh nói:
- Ông chủ đừng có đùa như vậy chứ, ha ha ha.
Anh nhìn cô đôi mắt thoáng qua tia thèm khát rồi nhanh chóng vụt tắt. Nhìn vào khuôn mặt của anh lúc này cô mới thôi cười.
- Em nấu gì tôi ăn đấy.
Nói xong anh xoay người bước đi lên lầu, cô nhìn theo bóng lưng anh khẽ nhún vai:
- Không khó ăn như mình nghĩ, dễ thở hơn chút rồi.
Cô nhìn đồng hồ đang đeo ở tay thấy cũng sắp đến giờ cơm trưa, cô nhanh chóng đi vào bếp để kiểm tra xem có đồ gì để nấu không. Ngày mai cô sẽ đi siêu thị mua đồ sau.
Buổi tối sau khi cô tắm rửa gội đầu xong bước ra ngoài. Cô ngồi trước gương để sấy tóc cho khô rồi đi ngủ. Cả ngày nay cô nấu đồ ăn cho anh nhưng lại không xuống ăn mà để quản gia bưng lên phòng.
Cô cảm thấy khó hiểu trong nhà ngoài anh ta là chủ ra thì còn có ai đâu tại sao lại không xuống dưới nhà ăn. Nhưng nghĩ tới nghĩ lui cũng không phải việc của mình nên cô cũng chẳng nghĩ nhiều nữa.
Sấy tóc xong cô lên giương nằm nhắn tin cho bạn trai, đại loại là hỏi anh ăn cơm chưa hay anh đang làm gì,... Nhìn thời gian cũng không còn sớm nữa cô chúc người yêu ngủ ngon rồi tắt máy đi ngủ.
Ở trong một căn phòng nào đó, trên màn hình máy tính từ nãy đến giờ đều hiện lên những hành động của cô. Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-dien-cuong/3591634/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.