Sáng hôm sau cô dậy từ sớm chờ anh xuống nhà. Mấy hôm nay cô đều không thấy anh dẫn cô gái nào về nhà để qua đêm cả. Nhìn thấy anh đang đi xuống cô nhanh chóng tiến đến nói:
- Ông chủ tôi muốn xin nghỉ.
Anh nghe cô muốn xin nghỉ đôi lông mày khẽ nhíu lại tỏ ra không vui nói:
- Tại sao, tôi bạc đãi em sao ?
Cô lắc đầu nguồi nguội không dám nhìn thẳng vào đôi mắt của anh:
- Chỉ là tôi không muốn làm nữa thôi.
Anh nhìn cô không nói gì mà bước đến ghế sofa ngồi xuống cầm lấy tờ báo để đọc. Cô nhìn một loạt hành động của anh mà khó hiểu. Không nói đồng ý hay không để cô biết lối mà lần, đằng này anh ta lại làm như không nghe thấy những gì cô nói ban nãy vậy.
- Không được mình phải xin nghỉ.
Sự quyết tâm hiện lên khuôn mặt cô bước đến đối diện với anh nói:
- Ông chủ tôi muốn xin nghỉ.
Anh vẫn chăm chú đọc báo miệng trả lời mà không nhìn cô:
- Không được.
Cô nhíu mày khó hiểu nhìn anh ta hỏi ngược lại:
- Tại sao lại không được, tôi chỉ làm giúp việc cho anh thôi mà. Giữa tôi và anh không có hợp đồng tôi xin nghỉ là chuyện bình thường đúng chứ .
Anh hừ lạnh lúc này mới gấp tờ báo lại vất xuống mặt bàn rồi nhìn cô nói:
- Ở đây tôi có quyền lên tiếng, đi hay ở là do tôi quyết định.
Cô bất bình trước sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-dien-cuong/3591635/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.