Chương trước
Chương sau
Sau khi anh đi cô lật đật bước xuống giường đi vào nhà tắm. Khi cô bước ra trên người đã mặc một chiếc váy xinh xắn. Cô cảm thấy đói bụng muốn xuống nhà để kiếm chút gì đó bỏ bụng.

Xuống dưới nhà cô đi vào trong bếp nấu tạm mì để ăn. Căn nhà này rất rộng nhưng cũng ít người ở. Chỉ có quản gia là ở trong này còn những người giúp việc họ sẽ làm theo giờ.

Khi cô mới về đây mọi thứ rất xa lạ. Tuy bên ngoài căn biệt thự trang nghiêm là vậy nhưng bên trong lại rất lạnh lẽo. Mới đầu cô còn cảm thấy rùng mình giống như bản thân đang ở trong căn nhà ma vậy.

Sau này cô mới được biết chủ nhân căn nhà này là Cố Dạ Bach. Anh ta rất ít khi về chủ yếu toàn bận việc không thì đi đàn đúm gái gú thuê khách sạn ở qua đêm.

Những người giúp việc lau dọn cũng là do quan gia chọn đến. Vì Cố Dạ Bạch rất ít khi về nhà nên không thuê người nấu ăn.

Ban đâu lý do cô bị bắt về đây cũng rất mơ hồ. Tên khốn bạn trai cũ của cô nói có một nhà muốn thuê người giúp việc, lương tháng khá cao. Cô ban đầu làm chân chạy bàn ở quán Bra lương tháng cũng gọi như là đủ sống.

Tên bạn trai cũ không muốn cô làm việc ở quán Bra vì sợ sẽ có nhiều kẻ xấu muốn làm hại cô, nên mới bảo cô đến đây làm việc.

Cô nghe thấy làm việc ở chỗ đó lương rất cao, chỉ cần nấu ăn cho ông chủ ở đó là được. Tay nghề nấu ăn của cô cũng khá ngon nên nghe vậy cô cũng gật đầu đồng ý đến làm thử.

Tên bạn trai cũ thất vậy rất vui, hắn ôm cô vào lòng rồi thủ thỉ nói. Chờ cô và hắn đủ tiền mua nhà rồi sẽ tổ chức đám cưới cho cô.

Nhưng không ngờ hắn ta mà lại lừa dối cô. Nghĩ tới đây cô tức run người. Uổng công cô tin tưởng hắn vậy mà hắn dám lừa cô đến đây khiến cô chạy không được ở không xong.

Ban đầu cô đến nhận việc quản gia nhìn thấy cô ông cũng khẽ sững sờ một chút. Thấy cô nói đến xin việc nấu ăn ông ấy cũng ngờ ngợ rồi cũng đưa cô vào.

Sau khi vào trong nhà cô cảm giác choáng váng trước sự hào nhoáng ở bên trong. Cách bày trí căn nhà toàn là những đồ vật quý giá đắt tiền.

Quản gia dẫn cô đến trước một căn phòng rồi nhìn cô nói:

- Đây là phòng của cô sau này, ông chủ lát nữa sẽ xuống cô hãy đi đến chào hỏi.

Cô gật đầu như hiểu ý, quản gia cũng không dặn dò gì thêm ông xoay người bước đi. Cô mở cửa phòng bước vào bên trong, cô không nghĩ căn phòng cho người ở lại rộng đến như vậy.



Sau khi cất đồ đạc vào trong cô bước ra ngoài nhìn ngó xung quanh thì không thấy một bóng người. Cô đưa tay lên cằm xoa xoa suy nghĩ:

- Lạ nhỉ căn nhà này rộng như vậy tại sao mình lại không thấy người làm nào khác ngoài lão quản gia chứ.

Cô vừa đi vừa suy nghĩ thì lúc này trên cầu thang có những tiếng giày bước xuống. Một giọng nữ õng ẹo vang lên:

- Anh hôm qua làm em mạnh quá, khiến em bây giờ mỏi cả người đi.

Cô nhìn lên trên thấy một người đàn ông rất đẹp trai, đi bên cạnh anh ta là một cô gái ăn mặc khá mát mẻ.

Người đàn ông kia không nói gì anh ta rút trong ví ra một tấm thẻ rồi đưa cho cô gái kia:

- Muốn mua gì thì mua đi.

Cô gái kia cười tươi vui vẻ nhận lấy rồi nói:

- Cảm ơn anh nhiều lắm.

Hai người kia bước xuống dưới nhà lúc này cô gái kia mới để ý nhìn cô, cô ta khẽ cau mày nói:

- Cô là ai ?

Cô đang định lên tiếng nói thì người đàn ông kia lạnh lùng liếc nhìn cô gái kia nói:

- Không phải chuyện của cô.

Triệu Y Vân khẽ rùng mình khi nghe người đàn ông kia nói. Trong lòng cô thầm nghĩ:



- Chẳng lẽ anh ta chính là ông chủ của căn nhà này sao. Nhìn anh ta có vẻ rất khó gần và đáng sợ.

Cô gái kia sau khi bị anh nạt, cô ta cũng không dám chất vấn cô nữa mà quay xang thay đổi thái độ tươi cười nói:

- Em chỉ thắc mắc một chút thôi mà, anh đừng có giận nhé. Thôi em đi về đây pai pai anh iu.

Lần này cô lại nổi hết da gà da vịt trước giọng nói õng ẹo của cô gái kia. Cô ta hôn gió người đàn ông kia rồi xoay người bước đi.

Cô cứ nhìn theo cô ta mà không chú ý đến người đàn ông kia đang nhìn chằm chằm vào mình.

- Cô là Triệu Y Vân ?

Nghe thấy anh ta gọi tên mình lúc này cô mới giật mình nhìn anh ta gật đầu nói:

- Vâng nhưng tại sao anh lại biết tên tôi chứ ? Tôi còn chưa giới thiệu về bản thân nữa mà.

Anh ta nhìn xoáy sâu vào cô rồi nói:

- Những người vào đây làm đều kiểm tra nghiêm ngặt lí lịch.

Cô ồ lên một tiếng lúc này mới chợt nhớ ra điều gì đó nên nói:

- Tôi muốn biết những món mà anh yêu thích để nấu cho anh.

Cô lấy ra quyển sổ nhỏ cùng với một cây bút để chuẩn bị ghi. Anh ta nhìn cô một vẻ thích thú nói:

- Tôi muốn ăn em.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.