Cô vừa nói vừa nở nụ cười tươi tắn. Cả một ngày làm việc mệt mỏi, khi đi vào thang máy anh nhìn cũng biết cô rất mệt vậy mà nhận được một cuộc điện thoại cô cười tươi như tan biến mọi mệt mỏi lên không trung. Đi song song với cô, anh nhìn chằm chằm nụ cười ấy, còn cô thì nhập tâm vào cuộc điện thoại.
\- Được rồi, nay chị về muộn, mấy đứa đợi chị tí chị về cho đi ăn bánh khoai bù nhé. …Ừ……thế bảo chị Lan dẫn ra quán bá Hai đi, đánh chén trước chị về sau một tí. Chị xin được nhận lỗi.
Cô cất điện thoại vào túi, chạy nhanh về phía cổng, chào chú bảo vệ rồi đi về. Anh cứ đứng nhìn theo bóng dáng cô đi khuất, mới đi lấy xe để về. Cô gái này, đã để lại ấn tượng không hề nhỏ trong anh. Ba năm trước cũng vậy, giờ gặp lại vẫn vậy.
Cô không về nhà luôn mà đi thẳng ra quán bánh khoai bá Hai ở gần cổng chùa, nơi ấy bọn trẻ đang vui vẻ ăn uống và đợi cô. Thấy cô về chúng gieo hò vui mừng không khác gì thấy mẹ đi chợ về. Thấy bọn trẻ, bao buồn phiền mệt mỏi của cô cũng tan biến.
Về đến phòng trọ, tắm rửa song cũng là gần 11h. Đặt mình xuống giường, cảm giác thật thoải mái. Theo thói quen cô cần điện thoại lên vào facebook, thấy một nick fa lạ kết bạn. Cô tò mò vào trang cá nhân của người ấy xem, là anh – tổng giám đốc lạnh lùng kia. Cô ấn vào nút đồng ý, trong lòng thấy có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-co-gai-cua-anh/2013432/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.