Thu Mai lên giọng sếp với Linh Đan nhưng cô cũng không phải là người dễ để cho người khác bắt nạt:
\- Vâng, em sẽ nói lại với anh Sơn ạ.
\- Cô..? …Thu Mai nghiến răng rít lên, đập tay xuống bàn, rất nhanh sau đó lại ổn định lại tâm trạng, lại nói ngọt như thường.
\- Thôi được rồi, lần đầu coi như không có chuyện gì? Từ lần sau đi đâu phải báo chị để chị còn biết đường sắp việc. Dạo này nhiều việc, chị cũng căng thẳng.
\- Vâng.
Linh Đan tự lập từ rất nhỏ, cô biết nhìn thái độ của người khác để sống. Đi làm mấy hôm nay thấy cách cư sử của mọi người không phải cô không nhận ra mà là chưa chắc chắn điều gì. Những câu nói bỏ lửng của chị Thu, chị Quỳnh, giờ thì cô đã hiểu. Lúc đi chị Quỳnh cũng đã bảo chị gửi lịch làm việc ngày hôm nay cho trưởng phòng rồi nên hai chị em cứ thế đi. Là đang làm khó cô?
Mọi người thấy tiếng đập tay lên bàn đều giật mình nhìn nhau, lắc đầu. Thấy Linh Đan đi ra với chồng hồ sơ trên tay, ai cũng nhìn chằm chằm. Cô hiểu được tâm trạng mọi người, nở nụ cười với cả phòng.
\- Em không sao?
Linh Đan đi đến bàn làm việc, bắt đầu công việc của mình. Hôm nay lại là một ngày về muộn đây, thử sức cô? Được. Vì tương lai, cô không ngại khó, ngại khổ đâu.
\- Chị ấy nói gì em không? Thu hỏi nhỏ.
\- Không chị ạ. Giao việc cho em thôi.
\- Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-co-gai-cua-anh/2013435/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.