Cô đứng dậy quay người lại đối diện luôn với Kim Ngọc.
\- Linh Đan?
Anh nhìn cô, cô nhìn anh không nói gì. Cô mỉm cười đáp lại Kim Ngọc.
\- Em chào chị, chào sếp ạ.
\- Đi một mình à? Về rồi sao?
\- Dạ, em đi với bạn, em về đây.
Cô chỉ tay về phía Phương, rồi bước ra cửa. Phương đã thanh toán song đứng đợi cô ở đó.
\- Quen hai người đó à?
\- Ừ sếp tổng và chị giám đốc kinh doanh.
\-Hả? Sếp tổng của cậu kia ư? Đi chung với chị kia là sao? Phương sốc đột ngột.
\- Ừ, là anh ta. Sao vậy? Họ yêu nhau mà.
Trong lòng cô không hiểu sao lại có chút buồn không nói thành lời, sự thật thì luôn là sự thật. Nghe phong phanh mọi người nói Kim Ngọc thích Phong từ hai năm nay rồi. Họ làm chung hàng ngày, không nảy sinh tình cảm mới lạ. Bố Kim Ngọc còn là chủ tịch tập đoàn nữa. Cô cũng không muốn nghĩ nhiều. Thôi, cứ làm tốt và có tiền trả nợ là được.
\- Thế không phải anh ta có ý với cậu nên giúp cậu nhiều như thế sao?
\- Điên à. Tớ cũng không biết anh ta giúp tớ vì điều gì. Chỉ biết điều kiện duy nhất là vào đó làm, còn lại tớ chịu. Với lại họ yêu nhau cả công ty ai chả biết.
\- Tớ còn tưởng anh ta thích cậu cơ. Lạ nhỉ? Không thân, không thích, giúp đỡ bao nhiêu tiền lại còn cả việc làm.
Phương trầm ngâm phân tích.
\- Tớ đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-co-gai-cua-anh/2013429/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.