Về với mẹ thật là bình yên. Con người ta có rất nhiều nơi để đến, nhưng chỉ có một chốn để quay về và mọi thứ thì luôn trôi về phía trước, chỉ có nhà là vẫn ở lại phía sau, đón ta trở về.
Ngôi nhà sàn thân thuộc đã được sửa sang lại đẹp hơn. Bên cạnh ngôi nhà cũ một ngôi nhà sàn mới lợp ngói đỏ tươi cũng được hoàn thiện. Từ khi Đồng Văn được công nhận là Công viên địa chất toàn cầu, khách du lịch về càng ngày càng nhiều. Dân bản cô cũng bắt đầu biết làm du lịch. Homestay ngày càng mọc lên nhiều. Thời gian qua đi làm cô tiết kiệm được chút tiền nên gửi về cho mẹ và cậu làm nhà. Nhưng mẹ cô và cậu lựa chọn sửa lại nhà cũ và dựng một ngôi nhà mới để làm du lịch.
Màn đêm buông xuống, nơi đây là điểm đầu tiên tiếp nhận những cái lạnh giá khi đông về. Bao quanh mảnh đất này là những ngọn núi, những quả đồi, những cao nguyên đầy đá nên nơi đây thường rất lạnh. Những cơn gió khẽ rít qua ô cửa sổ càng thêm lạnh. Sau bữa cơm tối cô ngồi ôm mẹ bên ánh lửa hồng bập bùng, dụi đầu vào vai mẹ làm cô thêm ấm lòng. Bà Hạnh nắm tay con ôn tồn hỏi:
\- Con nghỉ tết sớm thế?
Cô dấu mẹ không nói thật:
\- Công ty con hết việc nên cho nghỉ sớm. Con về với mẹ, nhớ mẹ quá.
\- Công việc vất vả không?
\- Không mẹ ạ, chỉ là gần tết hết việc thôi.
Cu Hòa con cậu Hùng lon ton lại gần chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-co-gai-cua-anh/2013235/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.