Ông Tiến thở dài:
\- Ông Quân vẫn luôn nghĩ Hạnh đã có gia đình và ông ấy sợ đối mặt với Hạnh làm ảnh hưởng tới gia đình bà ấy.
\- Hứa với chị tôi rồi lại nghĩ chị tôi đi lấy chồng. Cán bộ có biết vì lời hứa đó nên chị tôi đã thủy chung chờ đợi mà khổ cả một đời không? Chị tôi bị dân bản chê cười, cháu tôi bị nói là con hoang. May có cô giáo cùng xuôi thấycon Đan nó học giỏi nên giúp đỡ nó. Nó học giỏi nhất cái bản này, thi được vào trường huyện, trường tỉnh rồi đi thủ đô học. Giờ chị tôi mới ngẩng được mặt lên nhìn người khác.
Ông Tiến bất ngờ:
\- Vậy cô bé ấy là con của ông Quân.
\- Không, là con của tôi. Không liên quan gì đến ông ấy.
Bà Hạnh bước vào, nghe ông Tiến hỏi liền trả lời ngay. Ông Hùng nhìn chị, chuyện của chị tùy chị ấy quyết định, ông không nói gì. Ông Tiến ngồi trầm ngâm một lúc rồi lên tiếng:
\- Tôi có chuyện này muốn kể, hai chị em Hạnh có thể nghe tôi nói được không?
Ông Hùng trả lời:
\- Cán bộ cứ nói ạ.
\- Ông Quân trước khi lên công tác ở đây đã có vợ và con trai bốn tuổi. Ông và vợ không yêu nhau, chỉ là một lần đi liên hoan của cơ quan hai người đều uống rượu rồi nhỡ. Mà ngày đó cán bộ nữ không chồng mà chửa thì cũng khổ lắm. Hai người đến với nhau vì đứa bé. Vợ chồng ông ấy có một thỏa thuận ngầm, đợi cậu bé lớn nếu ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-co-gai-cua-anh/2013234/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.