Chú Thu Mai trở về nhà với sự phẫn nộ ở trong lòng. Chuyện này mà Phong đem ra trước cuộc họp cổ đông thì ông cũng lên cơn đau tim mà chết với đứa cháu mình thôi. Ông quát to:
\- Thu Mai, Thu Mai đâu.
Người giúp việc khúm núm nhìn ông chủ thưa:
\- Cô chủ ở trên phòng ạ.
\- Gọi nó xuống cho tôi.
Thu Mai bực tức đi từ trên phòng xuống, ba ngày nay gọi cho Tuấn đều không được, hỏi cái Hương thì nó chối quanh quẩn nó bảo đang ở quê nên không biết gì. Đến nhà Tuấn không gặp mà cũng không biết Tuấn đi đâu.
\- Chú gọi cháu ạ.
Ông chú giận dữ chỉ tay vào mặt Thu Mai:
\- Mày… mày ăn cây táo mày rào cây sung. Tao nuôi mày lớn, cho mày ăn học thành người, mày trả ơn tao như thế à?
\- Chú nói gì cháu không hiểu?
\- Mày với thằng người yêu này làm những gì mày đều không biết.
Thu Mai thăm dò:
\- Chú biết gì rồi sao?
\- Tao biết hết rồi, mày là người đánh cắp dữ liệu của tập đoàn cho nó. Mày là gián điệp, tại sao, tại sao, tao để mày thiếu thốn thứ gì mà mày đối xử với tao như thế.
Thu Mai nhếch môi cười lật bài ngửa:
\- Có những thứ chú không thể cho cháu được. Ở cái tập đoàn này cả đời cháu vẫn chỉ là nhân viên quèn.
\- Thế mày định làm bà hoàng à?
\- Anh Tuấn chuẩn bị ngồi vào ghế sếp tổng. Anh ấy sẽ cưới cháu, cháu trở thành vợ của tổng giám đốc không tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-co-gai-cua-anh/2013228/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.