Thu Mai tỉnh dậy, cả người không còn chút sức lực nào. Nhìn nước trong chai truyền tí tách nhỏ từng giọt, đồ vật xung quanh mình, Thu Mai hiểu mình đang nằm viện. Nhớ lại câu chuyện giữa chú mình và mình nước mắt Thu Mai lặng lẽ rơi, lòng rối bời những lời chú mình nói hoàn toàn là sự thật ư?
Một người đàn ông bước vào phòng với cặp lồng cháo trên tay. Anh ta nhìn Thu Mai hỏi:
\- Cô tỉnh rồi à? Ăn chút cháo nhé.
\- Anh là ai?
\- Tôi tên Quý, người gây tai nạn cho cô.
Quý lấy cháo ra bát. Thu Mai nhìn Quý bảo:
\- Tôi không đói, phiền anh gọi giúp người nhà tôi hộ tôi.
\- Đêm qua chú Bách có ở đây đến khuya, tôi bảo chú ấy về rồi, tôi với người giúp việc nhà cô ở lại. Sáng nay cô ấy về qua nhà chắc tí thì đến.
\- Tôi không sao rồi, anh cũng về đi, lỗi tại tôi lao vào xe của anh. Anh không cần phải có trách nhiệm với tôi. Tôi muốn được yên tĩnh.
\- Đây là điện thoại của cô, bác sỹ đưa cho tôi lúc cô vào phòng cấp cứu. Cô nghỉ ngơi nhé.
Quý đi rồi để lại Thu Mai một mình. Từng cơn đau âm ỉ nơi vùng bụng cứ quặn lên. Thu Mai nhăn nhó ấn chuông gọi y tá.
\- Chị tỉnh rồi à? Người nhà đi đâu hết rồi?
\- Tôi bị sao mà đau bụng quá.
Y tá khám qua lại cho Thu Mai rồi nói:
\- Chúng tôi đã giải thích rõ cho chồng chị rồi. Hiện tượng này của chị sẽ kéo dài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-co-gai-cua-anh/2013226/chuong-84.html