"..." Hạ Nặc một đầu chấm hỏi trả lời cô: "Có chuyện gì sao?" 
Đôi mắt của thiếu niên trong trẻo và tươi sáng, có thể in rõ hình bóng của cô. 
Tuyết Lê đầu tiên là sửng sốt một chút, cảm thấy sự tình có thể không giống như cô tưởng tượng nhưng nhìn thấy tư thế thân mật kia, cô không khỏi nhíu mày: "Tư thế của hai người..." 
Hạ Nặc mới giật mình phát giác mình đang bị người đàn ông ôm vào trong lòng, cậu rụt rè rũ mắt xuống, hàng lông mi giống như chiếc quạt nhỏ chớp chớp, hai má đỏ lên. 
Cậu ấp úng giải thích: "Ừm... Là do tôi vô tình ngủ thiếp đi... Sau đó chân tê không đứng dậy được..." 
"......" 
Tuyết Lê im lặng một lúc rồi nói: "Đó là lý do cậu không đi ăn trưa à? Tôi tưởng vì cậu tức giận chuyện buổi sáng chứ." 
Chuyện buổi sáng? Tức giận? 
Ánh mắt người đàn ông tối sầm lại, nhịn không được cúi đầu nhìn biểu tình trên mặt thiếu niên. 
Hạ Nặc mím môi, lắc đầu: "Tôi không giận." 
Nhưng tâm trạng của cậu đúng là không tốt. 
Tuyết Lê nhìn thấy cảm xúc của mình rõ ràng trở nên dịu đi, cô an ủi: "Cậu không cần phải quá quan tâm những gì Royne nói. Nơi nào có người ắt có tranh chấp, điều này là không thể tránh khỏi." 
"Tôi đến tìm cậu để nhắc nhở, tối hôm qua chúng ta đã nói muốn đi tìm Nadousha nên hai giờ sau sẽ tập hợp ở cửa chính. Cậu nên ăn chút gì đó và chuẩn bị một chút đi." 
Sau khi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-trong-tro-choi-chay-tron/2377796/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.