Bài kiểm tra môn hóa đều là những câu cơ bản, chủ yếu là kiểm tra tình hình học tập của học sinh trong kì nghỉ hè. 
Yến Hảo là một cậu học trò chăm chỉ học hành trong kì nghỉ, cậu làm bài xong còn dư thời gian ngắm phong cảnh ngoài cửa sổ. 
Dương Tùng huých chân Yến Hảo dưới gầm bàn, lúc cậu nhìn sang thì cậu ta hỏi bằng ánh mắt, ngài trâu thế à ngài Hảo? 
Yến Hảo lại ngoảnh đầu xem phong cảnh. 
"Chậc, quá trâu." 
Dương Tùng có đi chép bài tập nhưng bài kiểm tra thì không, dù bài của cậu bạn thân bày ngay trước mắt nhưng cậu ta vẫn không chép một câu nào. 
Không điểm thì không điểm thôi, ung dung thong thả. 
"Ầy, sao mãi mà chưa tan tiết, mông ông đây tụ nước luôn rồi." Dương Tùng hơi nhổm dậy, để quần dính ướt đón gió cho khô: "Tiểu Hảo, ông đừng nhìn cửa sổ nữa, dựa lưng chút đi." 
"Đang thi, đừng ồn." 
Yến Hảo nhớ đến tin nhắn "Ừ" mà Giang Mộ Hành gửi cho lớp phó lao động, ngón tay đang chống cằm bấu lại, hằn lên má cậu một dấu đỏ. 
Cậu cầm giấy nháp trên bàn, viết nhanh một dòng rồi thúc thúc cánh tay Dương Tùng, cậu ta liếc mắt nhìn dòng chữ trên giấy. 
Yến Hảo: Hỏi ông chuyện này, nếu ông biết có người thích tôi thì ông sẽ thấy thế nào? 
Dương Tùng viết một hàng giun ở dưới: Ai nghĩ luẩn quẩn đi tỏ tình với ông vậy? 
Yến Hảo không lảm nhảm với cậu ta, cậu đoan chính ghi lên giấy: Ông có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-doan-chinh-2/1920080/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.