🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Yến Hảo gọi một dĩa cơm chiên, cậu vừa ăn vừa đếm những hạt cơm căng tròn, lúc Giang Mộ Hành đến thì cậu đã đếm đến một trăm tám mươi hai.



"Một trăm tám mươi ba, một trăm tám mươi bốn..."



Yến Hảo mắc chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế trong chuyện này, không đếm đến số chẵn là thấy khó chịu, cậu sắp đếm tới hai trăm thì Giang Mộ Hành đột nhiên bắt chuyện.



"Cậu đang thầm thì cái gì đấy?"



Mạch suy nghĩ của Yến Hảo bị đứt đoạn, đầu óc cậu trống rỗng, quên mất mình đang đếm đến mấy, cậu trừng mắt với Giang Mộ Hành theo bản năng: "Tại cậu hết, làm tớ phân tâm!"



Giang Mộ Hành mím môi nhịn cười: "Cậu đếm lại đi."



Yến Hảo nhìn mấy hạt cơm trong dĩa mà muốn chết, cậu rầu rĩ nhíu mày lầu bầu: "Cậu không thể chờ tớ đếm xong rồi nói sao?"



Giang Mộ Hành ngồi xuống đối diện: "Lỗi tôi."



Gò má Yến Hảo lập tức nóng phừng, đầu óc dần tỉnh lại, cậu ngại ngùng ho hai tiếng hắng giọng: "Lớp trưởng muốn ăn gì? Để tớ gọi cho cậu."



Bàn thì nhỏ mà chân Giang Mộ Hành lại dài nên khó duỗi chân, đôi chân anh kề sát bên chân Yến Hảo: "Tôi gọi rồi."



Yến Hảo "ồ" một tiếng, do dự nói: "Mẹ cậu..."



Giang Mộ Hành rót trà vào ly thủy tinh: "Nằm trong bệnh viện theo dõi một ngày, nếu không có vấn đề gì thì ngày mai xuất viện."



Yến Hảo múc một muỗng cơm chiên cho vào miệng, lúng búng hỏi: "Cậu định làm gì với người phụ nữ giữ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-doan-chinh-2/1920067/chuong-53.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.