Giang Mộ Hành mất đà ngã dúi về phía trước nhưng vẫn đưa tay ra sau giữ cậu thiếu niên bỗng lao tới mình, lòng bàn tay anh đặt ngay mông cậu. 
Yến Hảo nằm nhoài trên lưng Giang Mộ Hành được anh đỡ mông, cậu cảm nhận rõ nhiệt độ và lực tay qua lớp quần khiến cậu rùng mình, huơ bàn tay nhỏ bé của mình, vô thức sờ sờ eo Giang Mộ Hành. 
Giây tiếp theo cậu liền bị Giang Mộ Hành nắm cánh tay kéo xuống. 
Yến Hảo đứng không vững, lảo đảo ngã xuống đất, ngơ ngác nhìn lá rụng bên chân. 
Giang Mộ Hành nhíu mày nhìn cậu từ trên cao, véo mạnh mi tâm: "Rốt cuộc là cậu bị gì vậy?" 
Yến Hảo im lặng. 
Giang Mộ Hành trầm giọng: "Mở miệng." 
Yến Hảo kéo vạt áo đồng phục: "Mông là chỗ nhạy cảm của tớ." 
Giang Mộ Hành hiếm khi tỏ ra kinh ngạc, vành tai anh còn ửng đỏ. 
"Tớ không có người yêu, bình thường không hay tự cấp tự túc, khoảng thời gian này tớ toàn tập trung vào việc học, quên luôn người anh em trong nhà." Yến Hảo chững chạc đàng hoàng nói tiếp: "Nên giờ nó chống đối không nghe lời tớ, tớ không kiểm soát nó được." 
Giang Mộ Hành: "..." 
"Ngại quá lớp trưởng, người anh em của tớ mất thể diện ngay trước mặt cậu." Yến Hào hé miệng: "Tớ thay mặt nó xin lỗi cậu." 
Sắc mặt Giang Mộ Hành đen thui: "Nói hay đấy." 
Yến Hào rũ mắt: "Cũng tàm tạm." 
Giang Mộ Hành đỡ trán. 
Yến Hảo bơ phờ ngồi dưới đất, can đảm trước 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-doan-chinh-2/1920065/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.