Đương nhiên Phó Chi Hành hiểu câu này có nghĩa là gì. Về góc độ năng lực hắn hoàn toàn không cần người khác phải lo lắng, từ nhỏ đã mưa dầm thấm lâu, đã quen tiếp xúc với thương trường, cho dù sau đó không học khoa kinh doanh cũng chẳng ảnh hưởng gì đến việc hắn trở thành một lãnh đạo ưu tú của công ty.
Nhưng về mặt tác phong thì…
Nhà họ Phó là gia đình bề thế, cơ ngơi đồ sộ, Phó Chi Hành lại là con một, một khi tiếp quản công ty, bất kỳ sai sót nhỏ nào cũng sẽ bị người ta soi mói, phóng đại lên trăm lần. Nhưng bản thân hắn lại không coi là chuyện gì to tát, việc không hề phát hiện bị chụp trộm lần này là minh chứng rõ ràng nhất.
Có lẽ bác gái Phó cũng biết những việc làm của Phó Chi Hành, nếu không sẽ chẳng nhắc nhở hắn ngay trước mặt tôi. Nhưng Phó Chi Hành có thật sự nghe lọt tai hay không thì tôi chẳng rõ. Hy vọng là hắn có, nếu không lúc hắn gây ra chuyện xấu gì, chẳng những nhà họ Phó bị ảnh hưởng mà nhà tôi cũng thế.
Ding, ánh đèn màu xanh bên ngoài cửa phòng phẫu thuật sáng lên, bác sĩ đi ra nói tạm thời bác trai Phó đã qua cơn nguy kịch, nhưng vẫn phải theo dõi thêm 48 giờ nữa.
Tôi và Phó Chi Hành cùng thở phào nhẹ nhõm, mà bác gái thì hai chân mềm nhũn, suýt nữa đã ngã xuống. Tôi đỡ cánh tay bà ấy, hỏi: “Bác gái, hay là con đỡ bác đi nghỉ trước đã nhé?”
Bác gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-di-keo-muon/3096391/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.