Bàn tay to lớn của Phó Chi Hành bao phủ lấy eo dưới của tôi, từ từ mò mẫm xuống, đầu ngón tay không nặng không nhẹ vân vê. Cảm giác tê dại như điện giật lan tỏa khắp cơ thể, tôi nắm lấy vai hắn, sau lưng căng như dây đàn.
“Cục cưng đừng căng thẳng.” Phó Chi Hành nhỏ giọng, cắn tai tôi nói: “Thả lỏng nào.”
Dòng nước ấm áp chảy khắp cơ thể tựa như sinh mệnh dịu dàng vuốt ve lấy tôi. Tôi từ từ thả lỏng trong cái ôm và nụ hôn của Phó Chi Hành, cuối cùng không chút đề phòng gì với hắn mà mở lòng.
Hơn những lần trước, dường như lần này hắn càng biết cách làm hài lòng tôi hơn. Trong một vài khoảnh khắc nào đó tôi thậm chí không kiềm chế được âm thanh của bản thân, bám lấy lưng hắn, phát ra những tiếng thở hổn hển ngọt ngào và những tiếng rên khe khẽ.
Phó Chi Hành và tôi hôn nhau, hắn cướp đoạt không khí trong miệng tôi. Ảo giác như chết đuối và thiếu dưỡng khí nhân lên gấp bội trong nhận thức của tôi. Tất cả sự kích thích và thoải mái đều biến thành những đám mây chồng chất trên bầu trời, và vào một thời điểm nào đó, bùng nổ thành một cơn mưa như trút nước, ướt đẫm mọi bộ phận trên cơ thể tôi.
Trong cơn mê man, tôi nghe thấy Phó Chi Hành thở gấp gáp, ghé tai tôi nói: “Anh yêu em.”, nói rất nhiều lần.
…
Sau một lúc, hắn vẫn vùi sâu trong cơ thể tôi, để tôi nằm dài như một chú gấu nhỏ trong vòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-di-keo-muon/3096338/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.