Không giống như lần trước ở khách sạn, lần này giọng điệu của Phó Chi Hành đã rất kiềm chế.
Hắn túm lấy phần áo trên lưng của Thẩm Nam Tự, dùng lực ném cậu ta ra xa, sau đó nhấc đôi chân yếu ớt của tôi lên, đỡ lấy vai tôi để tôi tựa vào vòng tay của hắn.
Tôi vẫn không thể hít thở bình thường, vô thức nắm lấy góc áo của Phó Chi Hành, ngẩng đầu lên nhìn hắn.
Cảm nhận được ánh nhìn của tôi, ánh mắt của Phó Chi Hành bớt đi sự bạo lực, giống như một đốm lửa bị tấm kính che lại, chưa kịp bùng cháy đã bị dập tắt phần lớn.
Một tay của hắn vẫn cầm ly sữa, mùi hương ngào ngạt phảng phất trong không gian hoàn toàn không phù hợp với bầu không khí lúc này.
Mà chiếc cốc màu hồng hình chân mèo trong tay hắn thật buồn cười một cách khó hiểu.
“Đưa em đi.” Tôi đưa tay về phía hắn: “Cảm ơn anh.”
Trong nhiều năm, Phó Chi Hành vẫn luôn nỗ lực tận tâm làm cho tôi béo lên, nhưng trước giờ chưa từng thành công.
Lại ngẩng đầu lên, tôi nhìn thấy Thẩm Nam Tự đang đứng cách đó không xa, quần áo bị kéo nhăn thành nếp, vừa thất vọng vừa không cam tâm nhìn tôi và Phó Chi Hành.
Tôi có thể cảm nhận được, cậu ta đối với tôi ngày càng có tính chiếm hữu vượt ngoài giao hẹn, đáng ra trước đây tôi phải sớm dừng lại đúng lúc, nhưng hiện tại có lẽ là do những lý do từ thời thơ ấu, cũng có thể là cậu ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-di-keo-muon/3096336/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.