Ánh mắt Đường Diệc Sâm không rời cô, thấy thế anh mím môi lắc đầu, than nhỏ, thấy cô sắp đụng vào cây cột, anh bước nhanh tới, bàn tay to kéo eo cô, kéo cô vào trong lòng mình.
“Em cẩn thận một chút, nhìn đường chứ!” Ánh mắt Đường Diệc Sâm tràn đầy tình cảm, ngay cả giọng nói trầm thấp khàn khàn cũng dịu dàng lay động lòng người.
Bị kéo bất ngờ, Thủy Tâm Nhu còn chưa làm rõ tình hình liền ở trong lòng Đường Diệc Sâm rồi, cô ngơ ngác một hồi.
Theo phản xạ, cô kinh ngạc ngoái nhìn Đường Diệc Sâm.
Khí tức thuộc về anh nấn ná nơi chóp mũi cô, buồng tim lạnh lẽo cứng rắn không tự chủ được rung động mãnh liệt.
Thủy Tâm Nhu hơi loạn, lông mi thật dài run rẩy.
Cô và Đường Diệc Sâm đã có một thời gian dài không thân mật như vậy rồi, anh nhìn chằm chằm cô… cô thật không thoải mái.
Khuôn mặt tuấn tú của anh phóng đại trước mặt cô, đôi môi mỏng gợi cảm chỉ cách đôi môi anh đào màu hồng của cô một ngón tay.
Chỉ cần khẽ cúi đầu, anh có thể hôn cô rồi.
Anh thở ra hơi thở ấm áp, trực tiếp phả lên mặt cô, cường thế tuyên cáo sự hiện hữu của anh như vậy.
Thủy Tâm Nhu nháy to mắt, cánh môi mê người cử động, cổ họng cô giống như bị mắc xương cá, nhất thời không nói ra lời.
Thời gian giống như dừng lại, bọn họ chỉ lặng yên nhìn nhau.
Đáng chết, cô không biết đôi môi của cô lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-den-khac-cot-ghi-tam-chong-ba-dao-vo-cuong-ngao/3502883/chuong-289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.