Nhất thời, vẻ mặt Đường Diệc Sâm nặng nề, khẽ híp mắt, ánh mắt sâu lóe ra u sóng.
“Tôi biết rồi, cậu đi trước chuẩn bị một chút, đề phòng vạn nhất. Phải thiết lập phương án đối phó cho từng khả năng có thể có, không thể lơ là. Nhất là vợ tôi, tuyệt đối không thể để cho cô ấy rời khỏi tầm mắt của tôi, tôi muốn cô ấy an toàn.”
“Anh Sâm, có nên nói cho chị dâu biết không?”
“Không cần, tôi không muốn cô ấy lo sợ, cô ấy rất mẫn cảm với Nguyễn Hàm.”
“Em biết nên làm thế nào rồi, em hiện tại liền đi sắp xếp.”
Cúp điện thoại, Đường Diệc Sâm nhíu mày lo lắng, nét mặt anh cũng bắt đầu có chút u sầu.
Anh tuyệt đối không cho phép Thủy Tâm Nhu xảy ra chuyện ngoài ý muốn!
“Ba, con đưa ba trở về phòng bệnh, con phải đi rồi, con có việc gấp. Đoán chừng con sẽ không thể tới thăm ba một thời gian.” Nói xong Đường Diệc Sâm đẩy xe lăn đi về phòng bệnh của ông.
Trên đường đi, hai cha con đều không lên tiếng.
Cho đến khi Đường Diệc Sâm ôm Đường Dụ đặt lên giường, anh chuẩn bị rời đi thì kinh ngạc nghe được Đường Dụ gọi tên anh.
“Diệc Sâm…”
Đường Diệc Sâm khựng lại ngoái nhìn Đường Dụ, “Con chỉ đi làm mà thôi, rất nhanh sẽ trở lại, mẹ và chú Huân sẽ đến thăm ba. Khả Tâm cũng rất tốt, em ấy có sự nghiệp của mình rồi, em ấy rất cố gắng. Ba không cần lo lắng cho tụi con, tụi con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-den-khac-cot-ghi-tam-chong-ba-dao-vo-cuong-ngao/3502884/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.